" Đồ cầm th.ú, buông ra " Minh Nhi mắng mỏ, khóc bở cả hơi, bụng cô bị đánh đau dữ dội, cô nằm co quắp trên giường không ngừng giằng xéo chiếc chăn, sắc mặt tái nhợt như người sắp chết.
Đới Khởi Nam lại chẳng thèm để tâm, hôn ngấu nghiến lên cổ cô, còn thuận tay bóp cả phần ngực đầy đặn.
" Hạnh Ân...hãy để tôi làm chồng em..." hắn cất giọng thều thào.
Minh Nhi lắc đầu, gào khóc nức nở từng hồi, cô phản kháng hắn lại đánh tiếp, bụng cô đau đến mức tê liệt, phần dưới hoàn toàn không còn động đậy được nữa.
" Vương Hoàng, cứu em... " cô hét lớn gọi tên chồng rồi ngất liệm.
Cùng lúc ấy, Vương Hoàng ở phía bên kia như có tâm linh tương thông, anh nghe được tiếng gọi của Minh Nhi, chiếc ly trong tay lập tức rơi xuống sàn vỡ nát, những mảnh vụn văng tứ phía.
Anh lật đật chạy ra bên ngoài, mặc cho người ngợm lôi thôi không chỉnh tề, chân trần lao ra, anh không ngừng tìm kiếm theo cảm tính.
" Minh Nhi...Minh Nhi...em đang ở đâu?... " anh lẩm bẩm trong miệng, chân từng bước sải dài tiến về phía trước, không có chủ đích, anh chỉ biết chạy, chạy như một kẻ điên.
Nơi nào anh cũng dòm ngó còn hô to gọi tên " Minh Nhi ", người qua đường nhìn anh bằng cặp mắt kì lạ, cứ thể cho rằng anh là một kẻ thần kinh, anh đến từng con phố nẻo đường tìm kiếm trong vô lực, cuối cùng vẫn là tay trắng.
Vương Hoàng ngồi xổm dưới lớp băng tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-den-tu-thien-duong/2574863/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.