Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
*****
Khi mà tất cả những lời dối trá bị vạch trần một cách tàn nhẫn, tình cảm giữa hai người còn có thể như trước hay sao?
Khi phát hiện ra người mình yêu thương nhất lại chính là người lừa gạt mình nhiều nhất, nỗi đau xót xoáy sâu tận đáy lòng này chẳng lẽ không trở thành một vết rạn khiến cho tình ái vỡ tan hay sao?
Mặc dù Liêu Thần là Thiên thần, thế nhưng loại tình cảm này cũng là thứ mà y không cách nào thao túng. Đây là điều mà y không hề mong muốn, nhưng cuối cùng nó vẫn xảy ra. Y chưa bao giờ muốn buông tay, nhưng, đến cuối cùng, chính y lại tự rút tay mình ra khỏi bàn tay hắn. Y nhìn vào đôi con ngươi lam sắc chứa đầy phẫn nộ của người đàn ông đã từng chung chạ với mình. Người nọ cũng đang chăm chăm nhìn y, bàn tay siết chặt cổ y, giận dữ gào thét, “Cậu lừa tôi! Cậu vẫn luôn lừa tôi!”
Liêu Thần đột nhiên cảm thấy cõi lòng như bị xé thành trăm mảnh.
“Tôi không cố ý!” Liêu Thần yếu ớt giải thích. Y khép mắt, thu hồi lại pháp thuật phòng vệ quanh mình, để mặc cho bàn tay của Vũ Uyên bóp cổ mình đến mức kêu răng rắc.
Do sự va chạm mạnh mẽ giữa pháp lực của hai người, không – thời gian xung quanh đã sớm bị đông cứng lại. Những ngón tay của Vũ Uyên càng ngày càng thêm dùng sức. Cứ tiếp tục như thế, chẳng mấy chốc hắn sẽ bóp gãy cổ Liêu Thần.
“Cậu có biết cái giá phải trả khi lừa gạt tôi không!!” Vũ Uyên gầm nhẹ.
“Vũ Uyên, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-cung-di-lam/2726523/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.