Rốt cục ác ma đại nhân cũng đưa được Vũ Lan ra.
Cảnh tượng Serafu gặp được Vũ Lan khỏi cần tả cũng đủ biết mức độ cẩu huyết ra sao, đại khái là bốn mắt long lanh ngập nước, tay nắm chặt tay, “Ngươi sao lại ngốc như vậy ?”, “Ta chỉ muốn giúp Vũ Lan đại nhân ngài mau thoát khỏi cảnh đau thương cầm giữ ……..”, “Serafu ….. Ta đã tỉnh ngộ rồi …… Yên tâm, ta nhất định sẽ rửa sạch oan khuất cho ngươi !”, “Vũ Lan đại nhân, bản thân ta chẳng đáng gì hết, chỉ mong ngài bình an trở về ……..”
Từng lời lại tiếp từng lời, không nhất thiết phải liệt kê toàn bộ.
Ác ma đại nhân đã sớm kéo Liêu Thần và Liêu Xuyến Xuyến ra khỏi chỗ đó, nhường không gian cho hai người kia diễn một màn sướt mướt. Cặp này chắc còn mất thêm cả tiếng đồng hồ nữa mới tâm sự xong, rồi lại tháo bỏ kết giới, dọn dẹp đống phiền toái của đám người phe kia bày ra, tính sơ sơ cũng mất gần một ngày, vậy hắn có thể tranh thủ thời gian dẫn anh em Liêu Thần đi tham quan một vòng rồi về vẫn kịp, mấy khi có dịp lên Thiên giới chơi đâu.
“Quân Tư Vũ, đây có thật là vương quốc ở Tây Á không vậy ? Sao tôi thấy bầu không khí có gì đó là lạ.” Liêu Thần ngồi sau yên xe, hai tay bám lấy eo ác ma đại nhân đang cầm lái, nghiêng người nhoài lên hỏi. Ác ma đại nhân đáp, “Yên tâm, chỗ này chính là khu phụ cận cung điện.”
“Vậy sao không thấy anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-cung-di-lam/2726486/chuong-74.html