Cuối cùng, ác ma đại nhân chợp mắt được có ba tiếng đồng hồ. Trời còn chưa sáng, hắn đã bị Liêu Thần đánh thức rồi lôi đi xềnh xệch. Hai anh em Liêu Thần cộng thêm Quân Tư Vũ nữa là ba người bắt taxi chạy thẳng một mạch ra sân bay. Liêu Xuyến Xuyến nhỏ tuổi nhất nên được ưu tiên cho ngồi ở ghế phụ lái đằng trước, còn Liêu Thần cùng ác ma đại nhân đành phải chen chúc ở băng ghế đằng sau.
Quân Tư Vũ vừa đặt mông vào xe liền ngả người ra sau ngủ o o, bác tài chịu không nổi cảnh im lặng quạnh quẽ này, trên đường đi tận lực lôi kéo Liêu Thần cùng mình tán nhảm, nói đi nói lại cuối cùng vẫn quay về hỏi bọn họ sao lại mang cả xe lăn ra sân bay làm gì ?
Liêu Thần không chút nghĩ ngợi, trả lời, “Bởi vì anh bạn đi cùng tôi đây bị liệt.”
“Vừa rồi lúc lên xe, tôi nhìn thế nào cũng không thấy cậu ấy bị khuyết tật gì nha ?” Bác tài thắc mắc.
Liêu Thần vội giải thích, “Anh ấy đeo chi giả cho nên bác mới nhìn không ra.”
Liêu Xuyến Xuyến ngồi bên cạnh nghe thấy liền che miệng cười rũ.
Mà vị bác sĩ Sa kia không hiểu vì lý do cá nhân nào đó mà không bay cùng chuyến với bọn họ. Trước đó hắn cũng đã báo cho Liêu Thần là chuyến bay của mình chậm hơn sáu tiếng, vậy nên sẽ không cùng bọn họ ra sân bay.
Thật ra, nguyên nhân chính là vì thiên sứ đại nhân vô cùng căm ghét thành quả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-cung-di-lam/2726401/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.