Châu Khả Ly tỉnh giấc trong một căn phòng trắng lạnh toát, ngoài cái giường inox, một bàn ăn hai ghế, tủ đầu giường thì bốn góc hoàn toàn trống trơn. Chị nằm trên giường, tay chân bị khóa chặt vào bốn góc, mái tóc dài bị kéo căng, cột thẳng vào thành giường.
"Cứu tôi với!"
Chị hoàn toàn sợ hãi. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, chỉ biết mọi thứ thật không ổn. Và chắc chắn kẻ bắt Châu Khả Ly là một tên biến thái. Tên biến thái ấy đã lột sạch quần áo chị, rải đầy hoa hồng lên người Châu Khả Ly, nỗi sợ hãi thấm vào da thịt, tràn ngập khí quản của chị. Châu Khả Ly muốn thét lên thật lớn, nhưng không hiểu sao cơ miệng cứng đờ, dường như có cục xương rất to mắc ở cổ họng.
"Em vẫn xinh đẹp như ngày nào!"
Lời cảm thán quen thuộc, một khúc ca êm tai vẫn luôn vang lên trong những đêm kích tình, nụ hôn triền miên nóng bỏng như bóng ma ám lấy từng ngày qua của Châu Khả Ly.
Chị không tin bản thân đã từng yêu một kẻ điên loạn, biến thái như thế này!
"Đồ tâm thần! Thả tôi ra!"
Khuôn mặt chị đỏ bừng, gào thét rát cả họng, vùng vẫy muốn thoát khỏi nơi đây. Việc chị hoảng loạn khiến da đầu đau nhói, Châu Khả Ly nhăn mặt, thét lên từng tiếng. Nước mắt tuôn dài bên má, tại sao bọn họ luôn thích dằn xé chị như một con búp bê hư? Tại sao luôn biến chị thành ra bộ dạng này? Người không ra người, quỷ không ra quỷ. Thử hỏi bản thân Châu Khả Ly đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chiem-huu/1519745/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.