Lúc Trữ Thanh Trà tỉnh dậy, cô như phát điên mắng chửi Âu Tuệ Nhi đủ lời nhục mạ. Hứa Nhất Chính bên ngoài bị Âu Tuệ Nhi ngăn lại, dù gì thì Thanh Trà cũng là con gái, không lẽ Hứa Nhất Chính muốn đánh cô ấy?
Đợi Thanh Trà bình tĩnh lại, Âu Tuệ Nhi cùng Hứa Nhất Chính bước vào phòng, ánh mắt Thanh Trà liền sa sầm, ôm lấy bả vai còn đau nhức, nghiến răng quát:"Tôi sẽ kiện anh!"
Hứa Nhất Chính đứng nhịp giò, lời uy hiếp giống như con kiến bò qua lòng bàn tay dễ dàng bị bóp chết:"Tốt!"
Trữ Thanh Trà cảm thấy không thể đe dọa Hứa Nhất Chính được, thế là cô quay sang điên tiết lên Âu Tuệ Nhi:"Đồ giả tạo! Lột bỏ chiếc mặt nạ mỏng manh của cô xuống đi. Sớm muộn gì mọi người cũng biết con người thật của cô thôi. Hôm qua tôi đã được chứng kiến rồi, cô giỏi lắm!" Thanh Trà nhếch mép, vẻ mặt cay cú như mụ đàn bà đi giật chồng người ta không thành công vậy.
Khóe môi Âu Tuệ Nhi giật giật, hơi sương thoáng động bên mi, giọng cô chất chứa nghẹn ngào:"Cậu đang nói gì vậy? Sao tôi lại tồi tệ đến như vậy chứ?"
Đôi mắt Trữ Thanh Trà ngập tràn sự khinh thường hướng đến Âu Tuệ Nhi, cô giễu cợt:"Thứ đàn bà rẻ mạt, dơ bẩn!"
"Cô dám!" Không ai có quyền đem danh dự Âu Tuệ Nhi ra để mắng nhiếc như thế, Hứa Nhất Chính tức giận, định bước lên để nắm lấy bả vai còn lại cho đồng đều. Nhưng Âu Tuệ Nhi đã vội ôm chầm lấy Hứa Nhất Chính, cô lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chiem-huu/1519739/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.