Edit : Phương Thiên Vũ
“Ách…” Bùi Diệc mất đi bộ dáng say rượu, khó hiểu nhìn hắn, nói ralời thiếu chút nữa làm người ta tức chết, “Anh không phải muốn giết tôisao ? Tôi sợ súng của anh không chính xác… Cho nên đến gần một chút a !”
Người nọ nổi giận nhưng nhìn Bùi Diệc không ngừng đi về phía hắn, hắn lại nhịn không được bước lui về phía sau. Có lẽ là vì chưa có gặp quangười không sợ chết như vậy nên bị dọa !
“Mày… Mày đừng lại đây… Đến nữa tao nổ súng !”
Bùi Diệc lảo đảo giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, chậm rãi đi tới hắn. Miệng thì thầm nói, “Anh thật dài dòng !”
“Mày… Mày đừng lại đây… Tao thật sự nổ súng !”
Bùi Diệc đột nhiên bị vấp một chút, bước về phía trước một bước dài. Người nọ cả kinh, theo bản năng sẽ bóp cò.
“Ba” súng lục rơi xuống đất, sau đó lại là “Ầm” một tiếng, người đàn ông kia thẳng tắp té ngã.
Nam Cung Liệt bắt lấy tay Bùi Diệc, nổi giận quát, “Bùi Diệc, cậuthật sự là càng ngày càng tiến bộ ! Ngay cả tự sát cũng học được có phải không ?”
“Khụ khụ…” Bùi Diệc mắt say mê man nhìn cậu ta, sửng sốt một hồi lâusau đó đưa tay ôm mặt cậu ta, Nam Cung Liệt liền đẩy tay anh ra, “Rượuvào muốn điên cái gì ?”
Bùi Diệc đột nhiên ôm cổ cậu, dùng sức cọ cọ gáy cậu, “Liệt…”
Mạc Mạc cuối cùng từ trong sợ hãi phục hồi tinh thần lại, thấy Nam Cung Liệt, ánh mắt buồn bã.
“Liệt… Liệt…”
Nam Cung Liệt trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1257009/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.