Edit : Phương Thiên Vũ
“Uy, cô không phải là coi trọng anh ấy chứ ?” Vẻ mặt Kiều Bối Nhi đề phòng nhìn cô nhưng trong lòng lại không cho rằng như vậy.
Vân Phong Khinh vỗ một cái lên đầu cô, “Tôi không có hứng thú tranhđàn ông với cô đâu ! Hơn nữa so với ác quỷ thì tôi càng thích ác quỷ hơn !”
Kiều Bối Nhi lau trán, “Nhìn thấy !” Không thích quỷ thì sao có thể nuôi dưỡng một đám quỷ ở bên cạnh chứ ?
Vân Phong Khinh đột nhiên hỏi, “Cô muốn báu vật gì của Minh Quốc ?”
“Cô tính tặng cho tôi ?”
Vân Phong Khinh không để ý nói, “Chỉ cần cô nói thích !” Dù sao thìcái gọi là báu vật kia cũng chỉ bày ở đó làm vật trang trí, không cóchút tác dụng nào.
Kiều Bối Nhi khoát tay, “Quên đi, vốn tôi tới đây là để tìm phù hìnhngọc nhưng hiện tại Vân Huyên cũng đã chết, tôi lấy cũng vô dụng !” Côhình như đã quên Danny · Rock đến đây là vì muốn tìm báu vật, cư nhiênkhông muốn một, hai món nào xem ra Danny · Rock một chuyến này hoàn toàn uổng công.
Vân Phong Khinh gật đầu,“Vậy được rồi, bây giờ tôi phải đi, hai năm sau tôi sẽ trở lại tìm cô !”
“Sao lại là hai năm sau ?”
Vân Phong Khinh thở dài nói “Nhóm người trưởng lão đã sớm không thuận tôi, bây giờ tôi giết Vân Huyên mà bọn họ yêu thương thì e rằng bọn họsẽ không để yên cho tôi. Hoặc cũng có thể vì sợ hãi mà hạ bệ tôi cũngkhông chừng !” Tuy hội trưởng lão vì Thượng Quan gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256997/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.