Edit : Phương Thiên Vũ
“Đừng… anh… cứu em…” Tiểu San bình thường rất hiểu chuyện nhưng lúc này lại bị dọa sợ.
Nam Cung Liệt nhìn Tiểu San bị tách miệng ra, nhìn đám người kia vuivẻ đem con giun nhét vào trong miệng con bé, một bên còn có người càngkhông ngừng đánh đá lên người con bé thì anh lại bất lực, đến bây giờanh vẫn còn nhớ rõ ánh mắt rưng rưng của Tiểu Mị, anh biết con bé đangcầu cứu với anh.
“Di ? Sao lại bất động rồi ?”
“Không… Sẽ không chết chứ ?”
Dù sao cũng chỉ là một đứa bé mười một, mười hai tuổi, tuy bìnhthường làm hữ hung ác nhưng phát hiện thật sự hại chết người vẫn là cóchút sợ hãi, đám người lập tức giải tán. Nam Cung Liệt không tin TiểuSan đã chết nhưng vì bị đánh tàn nhẫn nên anh không thể nhúc nhích, chỉcó thể hai mắt nhìn thẳng Tiểu Mị, hy vọng con bé có thể động đậy mộtchút nhưng Tiểu San vẫn không nhúc nhích. Hắn vẫn nhìn mãi đến khi haimắt cay cay rơi lệ, con bé vẫn như cũ không hề động đậy một chút nào.
“Uy, cậu không sao chứ ?” Đúng lúc trong cánh rừng bên cạnh có mộtmật đạo đi thông đến tổng bộ U Minh Điện, Bùi Diệc từ trong mật đạo đira liền thấy hai cô cậu không biết là sống hay chết nằm trên mặt đất.
Kỳ thật khi đó U Minh Điện vừa mới khởi dựng, Bùi Diệc và Tư Minh Dạđều mới mười hai, mười ba tuổi. Tuổi nhỏ như vậy, rất nhiều chuyện tựmình làm cũng gặp không ít khó khắn nhưng nếu không phải bọn họ đủ liềumạng thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256995/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.