Edit : Phương Thiên Vũ
Kiều Bối Nhi ôm chặt Tư Minh Dạ như cũ không buông,“Không muốn, khóăn muốn chết !” Cô hiện tại khôi phục trí nhớ đương nhiên biết Tư MinhDạ lúc trước lừa cô, nhưng lần đó khi anh bị thương loại cảm giác hoảnghốt như đã khắc vào trong lòng. Mặc dù biết anh sẽ không biến mất nếu cô ăn món điểm tâm ngọt , nhưng dường như cô đã sinh ra cảm giác bàixích với món điểm tâm ngọt.
Vũ Văn Lạc nhíu mày, nếu không phải những thói quen khác của cô giống Bối Nhi, còn có chiếc nhẫn quỷ dị kia, anh thật hoài nghi mình có phảinhận sai người không, Bối Nhi rõ ràng rất thích món điểm tâm ngọt.
Tư Minh Dạ cúi đầu nhìn người trong lòng một cái, cánh tay hơi sít chặt.
“Bối Nhi, em đã lớn rồi không thể vẫn dán Tư tổng, Tư tổng còn bề bộn nhiều việc, biết không ?”
Kiều Bối Nhi liếc mắt với Tư Minh Dạ, trước kia sao không phát hiện Vũ Văn Lạc như bà mẹ vậy ?
Thấy Kiều Bối Nhi vẫn không chịu buông tay, Vũ Văn Lạc chau mày, haingười dán chặt không kẽ hở, anh lại không thể trực tiếp đoạt lấy KiềuBối Nhi, như vậy khẳng định lại dọa đến cô, hơn nữa… Vũ Văn Lạc khôngdấu vết giật giật cổ tay, thân thủ Tư Minh Dạ hơn anh rất nhiều, tronglòng cảm thấy có chút bực bội, sắc mặt cũng rất khó coi.
Bữa tối trên bàn cơm khá phong phú, Bùi Diệc than thở tìm vị trí ngồi xuống, trong lòng không ngừng ai thán mình số khổ. Qua một hồi lâu mớiphát hiện không khí có chút không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256971/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.