Edit : Phương Thiên Vũ
Ba người trò chuyện thật sự rất vui vẻ, qua một lúc lâu Vũ Văn Lạc mới nhớ tới Kiều Bối Nhi, lên tiếng,“Bối Nhi, mau tới đây !”
Kiều Bối Nhi nghiêng đầu nhìn anh một cái, bĩu môi,“Không cần !”
Thấy cô ngang bướng như thế, Vũ Văn Lạc không khỏi nhíu mày, ngượclại nghĩ đến cô mất trí nhớ, trong lòng có chút hết cách, dịu dàngdỗ,“Bối Nhi ngoan, đây là mẹ chồng của em, Bối Nhi phải lễ phép !”
Kiều Bối Nhi trong lòng liếc mắt xem thường, lễ phép ? Ở nhà Dạ cũng không nói cô cần lễ phép ! Cho nên…
Lục Mạn Nhã nhịn không được nhíu mày, với Kiều Bối Nhi càng thêm bấtmãn. Vũ Văn Lạc nhìn biểu tình của mẹ mình có chút đau đầu, cái này anhchỉ sợ lại càng không yên bình rồi,“Mẹ, Bối Nhi mất trí nhớ, cái gì cũng không biết !”
Lục Mạn Nhã hừ nói,“Vậy không phải giống như một con ngốc sao ?”
“Mẹ…” Vũ Văn Lạc muốn nói cái gì lại bị Lục Mạn Nhã trừng mắt nhìnlại, trong lòng rất bất đắc dĩ. Anh quản lý một tập đoàn cũng không cóvất vả như khi đối mặt với người mẹ này.
Lục Mạn Nhã cũng không nói thêm gì nữa, con mình vẫn là mình hiểu. Vũ Văn Cận là một thiếu niên nghịch ngợm, mà Vũ Văn Lạc, chỉ cần không dồn ép anh sẽ không có chuyện gì. Nhưng một khi dồn ép khiến anh nổi nóng,chuyện gì anh cũng làm được. Tựa như lúc trước ép anh kết hôn vậy, chonên bà hiện tại cũng cố gắng không làm quá đáng.
Con ngốc ? Kiều Bối Nhi nguy hiểm híp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256964/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.