Edit : Phương Thiên Vũ
Tư Minh Dạ sắc mặt càng thêm khó coi, chân dài bước một bước, đưa tay liền đem cô tiến vào trong lòng, mắt thấy cô muốn ra tay, trong lòngcàng thêm tức giận,“Em dám !”
Hạ Duy Y rụt cổ, đáng thương nhìn anh,“Dạ, em đói bụng…”
Tư Minh Dạ hừ lạnh một tiếng, đem cô kéo vào trong xe, âm thanh lạnhlùng nói,“Về biệt thự !” Sau đó ấn hạ nút, dâng lên cửa sổ cách ly, vénváy của cô lên, kéo quần nhỏ bên trong, để cho cô nằm sấp trên đùianh,“Ba…”
“Ngô… Dạ…” Hạ Duy Y đáng thương quay đầu nhìn anh, nhìn bên mặt anh âm trầm, cũng không dám mở miệng.
Tuy rằng tức giận nhưng Tư Minh Dạ không có mất đi lý trí, không cóquá mức dùng sức, sợ thật sự thương tổn đến cô nhưng đánh vài cái, anhlại phát hiện không đúng, Hạ Duy Y một chút thanh âm cũng không có, vộivàng ôm lấy cô, đã thấy cô hốc mắt hồng hồng, nước mắt lăn qua lăn lại,muốn khóc lại không dám khóc.
Tư Minh Dạ một trận đau lòng, sắc mặt vẫn khó coi như cũ,“Còn dám rời nhà ra ngoài không ?” Hiện tại Đoạn Phi Ưng còn chưa có tìm được, sátthủ Ám Dạ lại như hổ rình mồi, cô rốt cuộc có biết chạy loạn như vậy cóbao nhiêu nguy hiểm không ?
Hạ Duy Y không nói lời nào, chỉ cúi đầu, nước mắt lách tách rơi nhưng không có tiếng, bả vai run run, nhìn qua rất đáng thương. Tư Minh Dạtrong lòng căng thẳng, vén váy cô lên nhìn, mặc dù có chút hồng nhưnghẳn là sẽ không rất đau mới đúng.
Thấy cô vẫn khóc, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256942/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.