Edit : Phương Thiên Vũ
Sân bắn, Hạ Duy Y trên mặt lại tỏa ra sự lãnh lẽo, chỉ vào bia bắn xa xa, không chút cảm tình nói,“Khi nào bắn trúng điểm giữa thì lúc đó ăncơm !”
“Cái gì ?” Nam Cung Liệt há hốc mồm, xa như vậy ? Tuy rằng kĩ thuậtbắn của cậu xem như rất tốt nhưng khoảng cách xa như vậy, muốn cậu dùngmắt thường nhắm, làm sao có thể bắn trúng ?
Hạ Duy Y lạnh lùng nhìn cậu một cái, đối với dong dài của cậu rất không vui, dứt khoát đá một cước,“Bắt đầu !”
Nam Cung Liệt thét lớn một tiếng, trên trán thoáng chốc toát ra mồhôi lạnh, đáng chết ! Chân của cậu sẽ không bị gãy đi ? Này cũng làm cho cậu ý thức được Hạ Duy Y rất nghiêm túc, không có tâm trạng cười giỡn,cô nói không bắn trúng không cho phép ăn cơm thì thật sự sẽ không chocậu cơm ăn, điều này làm cho cậu có cảm giác trở lại huấn luyện lúctrước.
Chịu đựng đau đớn trên đùi, nhắm bắn,“Bang” Hạ Duy Y híp mắt, lạnh lạnh nói,“Vừa sát qua biên !”
Nam Cung Liệt kinh ngạc nhìn cô một cái, khoảng cách xa như vậy cô cư nhiên có thể nhìn thấy rõ ràng như vậy ?
“Tiếp tục !” Sau đó đột nhiên nhớ tới đã đồng ý với Tư Minh Dạ chỉchơi một lát, vì thế rất không có trách nhiệm mà đi ra sân bắn.
Trong phòng khách, Tư Minh Dạ vẻ mặt âm trầm, Lãnh Nguyệt Tâm cúi đầu không nói, này vốn là thất trách của cô, anh trừng phạt cô như thế nàocũng là đương nhiên nhưng vì sao cô lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256924/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.