Edit : Phương Thiên Vũ
“Nha đầu chết tiệt kia, cư nhiên đem búp bê của tao bị dơ, nói ! Màycó phải cố ý hay không ?” Một đứa bé xinh đẹp năm, sáu tuổi một tay đẩymột đứa bé ba, bốn tuổi xuống đất, trong mắt tất cả đều là chán ghétkhinh miệt, còn có ghen tị không chút nào che giấu.
Mà đứa bé bị đẩy ngã bộ dáng rất xinh đẹp, giống như búp bê sứ trắngtuyệt mỹ làm cho người ta yêu mến, lúc này bởi vì uất ức mà trong mắtđầy nước mắt, lại cắn cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, quật cường không chịuđể cho nó rơi xuống, chỉ là thanh âm vẫn như cũ nhịn không được mangtheo nghẹn ngào,“Không phải… Không phải em…” Rõ ràng là chính chị ta cố ý ném búp bê xuống mặt đất, vì sao phải nói là cô làm dơ ?
“Hừ ! Làm sao lại ra vẻ đáng thương như vậy, cứ như tao khi dễ màyvậy, đừng cho là tao không biết mày cùng với mẹ mèo của mày giống y nhưnhau, trời sinh chính là dụ dỗ người ta, đặc biệt là câu dẫn chồng người ta !” Tuy rằng vẫn là một đứa nhóc nhưng những lời này mẹ cả ngày nhắctới ở bên tai cô, cô tự nhiên mà liền nhớ kỹ như vậy.
“Chị không được mắng mẹ tôi là mèo !” Đứa bé vừa mới còn vẻ mặt uấtức nhưng lúc này hai gò má phình ra, thở phì phì trừng mắt đứa bé lớnhơn cô ở trước mặt.
“Hừ ! Tao liền mắng, mày có thể làm gì tao ?”
Tiểu cô nương tức giận đến hai má đỏ bừng, đứng lên liền hướng đứanhóc so với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256911/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.