Edit : Phương Thiên Vũ
Hạ Duy Y rốt cuộc nghe không được nữa, thở hổn hển, chân dậm thậtmạnh, tựa như sàn nhà có thù oán với cô, hai mắt phun hỏa nhìn một đámphụ nữ trước mặt, quát,“Ông chủ là người tốt, các cô mới là người xấu !”
Một đám phụ nữ sửng sốt một chút, sau đó giễu cợt nhìn cô, trêuđùa,“A, tiểu bạch thỏ của chúng ta tức giận cơ đấy ! Bênh vực ông chủnhư vậy, có phải cũng thích ông chủ hay không ? Nhưng mà ông chủ ngườita cũng không thích cô đâu ! Còn không mau thu dọn mọi thứ rồi cút đi !”
“Vì sao phải thu dọn mọi thứ ?” Hạ Duy Y vẻ mặt khó hiểu, mặc dù đang tức giận nhưng không biết chuyện vẫn là hỏi.
“A… Cô không biết ông chủ muốn sa thải toàn bộ nữ giúp việc sao ?”
Sa thải toàn bộ nữ giúp việc ? Hạ Duy Y trong mắt liền ngập nước, vậy không phải từ nay cũng không gặp được ông chủ, cũng không gặp được Tiểu Bạch rồi ?
“Ông chủ của cô muốn sa thải cô ! Như vậy ông chủ vẫn là người tốt sao ?”
Một đám phụ nữ cười nhạo rời đi, nhanh chóng mà đi thu dọn mọi thứ, các cô cũng không muốn bị đuổi đi a !
Lãnh Dạ Bạch trở về liền thấy Hạ Duy Y oan uất đứng ở đại sảnh, bộdáng vừa muốn khóc lại vừa nén lại, trong lòng rùng mình, đám phụ nữ kia lại bắt nạt cô sao ?
“Y Y…”
“Oa… Tiểu Bạch… Ông chủ là người tốt !”
“Đúng đúng ! Ông chủ là người tốt ! Ngoan, đừng khóc !” Lãnh Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256906/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.