Edit : Phương Thiên Vũ
“Lão đại, không tra ra thân phận chính xác nhưng chiếc xe kia đã bị người ta động thủ !”
Tư Minh Dạ cầm chứng minh thư ở trong tay, nhìn bệnh nhân trêngiường, trong mắt lãnh đạm có chút ngạc nhiên, cư nhiên không tra rathân phận !
“Đã biết !” Cúp điện thoại, nhắm mắt dựa người vào sofa, chờ người trên giường tỉnh lại.
Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào có chút chói mắt, người trên giường lông mi run run, từ từ mở mắt, trong mắt tất cả đều mờ mịt.
“Tỉnh rồi ?”
Nghe được thanh âm lạnh như băng không mang theo cảm tình kia, ngườitrên giường quay đầu nhìn về phía người con trai đang ngồi trên sofacách đó không xa.
Làn da trắng mịn, khuôn mặt tuyệt mỹ như được trạm trổ tỉ mỉ từng chi tiết một. Mày kiếm, mũi thẳng, đôi môi mím chặt, không tìm ra mộtkhuyết điểm nhỏ nào, rõ ràng ngũ quan của anh cũng không cứng nhắc gìnhưng lại có vẻ lạnh lùng như cách xa người khác cả ngàn dặm. Mái tócmàu xanh bạc nhẹ bay theo gió, đẹp đến mức gây cho người ta một loại ảogiác, làm cho người ta hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không,nhưng mà hai mắt của anh lại rõ ràng nhắc nhở người khác này không phảimộng, đôi mắt kia thâm thúy như biển sâu, nhưng lại khiến cho người takhông dám nhìn thẳng, tự dưng cảm thấy sợ hãi, như bên trong tản ra hơithở ác ma vậy, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái liền bị ác ma bắt giữ, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Trên giường cô gái có chút bất an, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-sung/1256902/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.