“Tự tôi thay được.” Lâm Viễn né sang một bên. “Anh mau tránh ra, lấy giùm tôi bộ đồ!”
Hạ Vũ Thiên nhướn mày. “Có mỗi một bộ thôi, ai bảo ban nãy không lấy.”
“Anh đâu báo trước tôi phải nhảy xuống biển, sớm biết chơi thót tim như vậy tôi đã mặc áo cứu sinh bên trong.” Lâm Viễn trừng mắt, thò tay móc túi.
“Á!”
“Sao thế?” Hạ Vũ Thiên khó hiểu.
“Thuốc lá Gấu Trúc ướt mất tiêu rồi!” Lâm Viễn bực bội rút ra. “Mới hút có một điếu… Chẳng biết phơi khô rồi có hút được nữa không.”
“Thuốc ở đâu đó?” Hạ Vũ Thiên thoáng nhăn mày.
“Mới nhặt được.” Lâm Viễn nháy mắt.
Hạ Vũ Thiên nhịn cười. “Này, trên thuyền toàn xã hội đen, cậu không sợ trong thuốc lá có hàng trắng?”
“Hả?” Lâm Viễn cả kinh nhảy dựng lên. “Đừng đùa chứ!”
Hạ Vũ Thiên lấy bao thuốc kia ngửi ngửi, biểu cảm trên mặt không ngừng biến hoá.
“Có đúng không?” Lâm Viễn níu áo Hạ Vũ Thiên. “Có đúng không? Đừng nói là trúng phóc chứ! Đúng tôi nhảy xuống biển liền! Nghe nói lần đầu thử sẽ bị nôn? Còn nữa, một lần mà trúng số độc đắc sao? Xong, chết tôi rồi!”
Hạ Vũ Thiên thả thuốc xuống, bóp mặt Lâm Viễn. “Coi như lần này mạng cậu lớn.”
“Phù…” Lâm Viễn thở phào một cái, vuốt ngực. “Hù chết người ta.”
“Còn nhặt được cái gì không?” Hạ Vũ Thiên thoáng nhìn túi quần Lâm Viễn.
Lâm Viễn moi trong túi ra một cái bật lửa và cái đồng hồ trên tay.
“Ô, thu hoạch khá nha.” Hạ Vũ Thiên nhìn cái đồng hồ kia. “Không thấm nước nữa cơ à?”
Lâm Viễn chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-danh-hinh-bong-ac-ma-chan-dung-ac-ma/1402178/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.