Cơm nước xong, Lâm Viễn xoa xoa bụng cho xuôi cơm. Hạ Vũ Thiên lục tung cả phòng lên muốn tìm trang phục thích hợp để chơi bóng đá, phải cái thứ thích hợp nhất lại chính là bộ đồ anh mặc khi chơi golf, với lại còn không có bóng nên giờ phải đi mua.
Lâm Viễn trề môi, phớt lờ Hạ Vũ Thiên chạy đến bên cửa sổ sát sàn ngắm phong cảnh bên ngoài. “Ồ, view rộng thật, quả nhiên nhà ngon đều bị lũ cầm thú chiếm cả.”
“Ăn nói ý tứ giùm tôi.” Hạ Vũ Thiên thình lình xuất hiện phía sau Lâm Viễn, tay vòng qua eo Lâm Viễn ép người anh lên cửa sổ, hôn lên cổ anh.
“Ê, cửa sổ nhà anh không chịu nổi cường lực nha, đừng hại chết người.” Lâm Viễn ngọ ngoạy, chợt tinh mắt phát hiện bên ngoài toà nhà ở khu dân cư lân cận có mấy sân bóng rổ lận.
“Này, Hạ Vũ Thiên.” Lâm Viễn chỉ tay. “Được chơi bóng rổ tự do ở kia chứ? Tôi thấy sân bóng rổ rất ít khi thu phí, mà đây còn là khu vực sinh sống của kẻ có tiền nên chắc cũng dễ dãi nhỉ?”
“Cậu vừa nói gì?” Hạ Vũ Thiên bất giác hỏi.
Lâm Viễn quay đầu lại.
“Hạ Vũ Thiên…” rồi tiếp tục chỉ. “Nơi đó có sân bóng rổ, thôi khỏi đá bóng nữa, đi chơi bóng rổ đi, đá bóng nhiều người chơi mới vui, hơn nữa cũng thiếu sân.”
Hạ Vũ Thiên vốn chẳng để tâm đến chuyện bóng đá bóng rổ gì. Anh xoa cằm hưởng thụ cảm giác Lâm Viễn vừa mới gọi tên mình. “Chà… lần đầu tiên cậu gọi tên tôi.”
“Đâu có, trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-chi-danh-hinh-bong-ac-ma-chan-dung-ac-ma/1402154/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.