Cả buổi tối, Hải Nhạc lăn qua lộn lại cũng không ngủ được, hắn như vậy hắn khiến cho cô sợ, mà cô như vậy cũng làm cho chính mình sợ hãi.
Tạ Thư Dật ở trên giường của mình cũng trằn trọc trở mình, hắn phải làm sao với cô đây? Đưa cô trở về bằng cách nào đây? Hắn hận không thể cùng cô ở chung một cô, nhưng bây giờ Hải Nhạc lại tự ti, bài xích hắn đến gần cô, hắn có thể nhìn ra Hải Nhạc rất yêu hắn, mà hắn cũng rất yêu cô! Cớ sao lại không thể quen biết nhau, cớ sao lại không được ở bên nhau?
Nghĩ đến nụ hôn đó bị cô kháng cự mà vội vã dừng lại, Tạ Thư Dật trong lòng không khỏi chán nản.
Nhạc Nhạc à, cái đồ ngốc này, thật ra thì anh đã biết em chính là Nhạc Nhạc rồi, dù em có kháng cự, trốn tránh anh thế nào, anh đều không để em chạy mất! Không tin, em cứ thử xem!
Nghĩ đến đây, lại quay đầu nhìn Tiểu Bảo đang ngủ ngon giấc, nội tâm của Tạ Thư Dật cũng ạm an ổn một chút, khóe miệng cười cười, tiến vào mộng đẹp.
Hải Nhạc căn bản là không thể ngủ nổi, cho nên mới sáng sớm đã rời giường, nếu như bây giờ qua gọi Tiểu Bảo dậy, thì cô có thể yên lặng không tiếng động mà rời khỏi Hải Giác, bởi vì bây giờ cô thật sự không dám đối mặt với Tạ Thư Dật.
Hải Nhạc lay Tiểu Bối dậy, Tiểu Bối ngồi dậy, dụi dụi mắt, không nhìn thấy anh ha, liền hỏi mẹ: “Mẹ, anh hai đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889442/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.