“ Thư Dật, đừng uống nữa, cậu không đi nổi nữa rồi đấy.” Long Đế Uy giật lấy chai rượu trong tay Tạ Thư Dật.
“ Đưa đây! Trả lại cho tôi!” Tạ Thư Dật đứng lên giằng lại, bước chân hắn lảo đảo như sắp ngã.
Long Đế Uy đành phải đỡ hắn.
“ Đừng uống nữa, đừng uống nữa, cậu cứ liều mạng như vậy, dạ dày sắp thủng rồi đấy…”Long Đế uy nói.
“ Đưa tôi, đưa cho tôi! Tôi cần chút rượu, để cho tôi ngủ một giấc dài, tôi mới có thể quên đi được cái loại đau khổ này. Đế Uy, cậu không hiểu, cậu không hiểu đâu!” Tạ Thư Dật thống khổ lắc đầu.
Long Đế uy cười khổ, hắn đoạt chai rượu trong tay Tạ Thư uống một hơi cạn sạch, đem chai rượu dùng sức để lên bàn.
“ Cậu đau, tôi hiểu, tôi hiểu, không có một ai hiểu hơn tôi!” Long Đế uy nói.
Tạ Thư Dật trợn mắt nhìn hắn một cái, sau đó chán nản té ở trên sô pha: “ Cậu không hiểu được đâu, mặc dù cậu không tìm được chị Tương Tư nhưng mà chị ấy vẫn còn, vẫn còn sống trên đời!Một ngày nào đó cậu sẽ tìm được chị ấy! Mà Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc, có lẽ vĩnh viễn không xuất hiện nữa rồi, cô ấy sẽ không xuất hiện nữa!”
Hắn thống khổ ôm đầu, nói với ê đầu Long Đế Uy: “ Tôi bây giờ một chút cùng không cảm thấy trên đời có cái gì vui nữa, thật sự sống không ý nghĩa, Đế Uy, chúng ta hãy mau chóng để Trúc Bang biến mất nhé, tôi liền được giải thoát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889432/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.