Trong khi chờ Tạ Thư Dật cùng Phương Viễn Chi trở về thì Nhã Nghiên ngồi tán gẫu với ba mẹ Phương, thì ra Phương Viễn Chi không phải con ruột của họ, mà là họ cứu vớt ở ngoài biển, sau thấy cô ấy không có nơi ở, ba mẹ Phương liền nhận cô ấy làm con nuôi, sau đó Viễn Chi còn sinh ra được một cặp sinh đôi long phụng. Nhã Nghiên chợt cảm thấy có chút đồng tình với cô gái này.
Hứa Nhã Nghiên liếc Tạ Thư Dật một cái: “ Em nghe anh”
Tiểu Tĩnh đem bánh sinh nhật bày ở trên bàn, Hải Nhạc vàTiểu Tĩnh cùng nhau gắn nến lên trên rồi thắp sáng, hai đứa bé oa oa cười vang, chắp tay cầu nguyện rồi thổi nến, mọi người ăn cơm, ăn bánh ngọt xong, Hải Nhạc mượn cớ dọn dẹp nhà bếp liền chạy đi, cô không muốn ngồi ăn cùng Tạ Thư Dật và Nhã Nghiên, cô sợ phải nhìn mặt bọn họ, sợ phải đối diện ánh mắt vừa tò mò, vừa thương hại của họ.
“Ai da, Viễn Chi, đừng làm nữa, lại đây ngồi ăn cơm, Tạ thiếu gia cùng Hứa tiểu thư có thể ở lại dùng cơm là vinh hạnh của chúng ta, Tạ thiếu gia lại còn cha nuôi của Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối, làm sao con lại không tới đây ăn cùng chứ?” Phương mẹ vừa nói vừa kéo Hải Nhạc từ nhà bếp đi lên, Hải Nhạc chỉ đành phải ngồi ở bên cạnh bàn ăn. Hứa Nhã Nghiên kéo Tạ Thư Dật ngồi xuống, cô dịu dàng gắp thức ăn vào trong chén, tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn này, Tiểu Bối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889422/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.