Tạ Thư Dật đem đàn vi-ô-lông cùng tài liệu bỏ vào trong xe, lúc này, hắn đột nhiên nghe được bên ngoài một loạt tiếng nói vui vẻ của trẻ con: “ Mẹ, Tiểu Bối rất nhớ mẹ a! Rất nhớ mẹ a!”
“Mẹ, con cũng vậy, con rất nhớ mẹ!” Là tiếng của Tiểu Bảo.
Tạ Thư Dật giật mình, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối đã tới? Là sang đây tìm mẹ chúng à?
Hắn bất giác ra khỏi xe, đóng cửa xe lại, đi tới gần bọn họ.
Hai đứa nhỏ rất đáng yêu, hắn muốn qua chào hỏi một tiếng, thuận tiện xem thương tích của Tiểu Bảo đã lành chưa.
Tạ Thư Dật đi ra khỏi cổng lớn, nhìn thấy thấy Phương Viễn Chi ngồi chồm hổm, ôm hai đứa nhỏ vào lòng, kích động ôm hôn rồi lại hôn.
“Tiểu Bảo, Tiểu Bối!” Hắn bước nhanh tới.
Hai đứa bé nghe được có người kêu, cũng hướng bên này nhìn sang, nhìn thấy là Tạ Thư Dật, hai đứa nhỏ cao hứng kêu: “ Chú! Chú minh tinh!”
Hải Nhạc không khỏi buông lỏng hai đứa bé ra, Tiểu Bảo Tiểu Bối rất nhanh liền chạy tới chỗ Tạ Thư Dật chạy đi, Tạ Thư Dật không khỏi mở rộng hai cánh tay ôm Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối vào trong lòng.
Hải Nhạc không khỏi mỉm cười nhìn ba cha con, một lớn hai nhỏ đang thân thiết trò chuyện. Cô thật sự không ngờ Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối lại thích Tạ Thư Dật như vậy, chẳng lẽ thật sự có cái gọi là máu mủ tình thâm, để cho hai đứa bé như có trực giác mà đối với cha đẻ Tạ Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889410/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.