Hải Nhạc nhanh chóng ngưng hẳn đoạn ghi âm kia.
“Đây là mọi chuyện xảy ra đêm hôm đó." Cô bình tĩnh nói.
Cả trong phòng khách yên tĩnh, ngay cả rơi một cây kim trên mặt đất cũng có thể phát ra tiếng vang rồi.
Hải Nhạc thở dài một cái, nói: " Ba, mẹ, xin lỗi, con vốn là không muốn nói ra, sợ các người hiểu biết rõ chân tướng lại thương tâm, nhưng là, con không muốn làm cho các người hiểu lầm con, con không muốn đeo cái nồi đen này."
Trước khi rời đi, cô quay lại nói với Trì Hải Hoan: " Chị, lần này lại để em được lợi rồi, thật xin lỗi, nhưng em cũng không ngờ chị lại ngu xuẩn như vậy, lúc đó em đã tin Thư Dật, chị hẹn em ra ngoài, dĩ nhiên em sẽ có phòng bị. Chị, em cũng không phải ngu ngốc, càng không muốn cùng chị tranh giành cái gì, chị là chị song sinh cùng một bào thai với em, nhưng việc làm của chị thật khiến em quá thất vọng! Nếu như tối nay chị ở trước mặt ba mẹ không quạt gió thổi lửa, em còn không định đem đoạn ghi âm này ra ánh sáng, em sẽ chôn giấu nó ở trong lòng, nhưng chị thật sự khiến em thất vọng! Em càng không muốn nói ra chuyện chị đối với em gái mà ra tay độc ác như vậy, là do chị ép em nói ra sự thật! Đây gọi là gì chị biết không? Là gieo gió gặt bão thôi. Trì Hải Hoan toàn thân cũng phát run, một câu cũng nói không nên lời.
Hồi lâu, Mẹ Hải Nhạc kiên khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889383/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.