“Đừng sợ cô ta, mọi chuyện có tôi đây, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, em không cần phải sợ ả.” Tạ Thư Dật an ủi cô.
Mặc dù Trì Hải Hoan không nói gì, hơn nữa còn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt của cô ta thoạt nhìn đúng là có hơi đáng sợ thật, kỳ thật, trong lòng hắn cũng có chút bất an, nhưng nếu Nhạc Nhạc biết hắn bất an, cô sẽ còn sợ hơn nữa, cho nên, nếu hắn muốn trở thành người che mưa chắn gió cho cô, nhất định phải khiến cho cô an tâm.
Hải Nhạc cứ lo lắng bất an không thể đi vào giấc ngủ, hôm nay chị hai nhìn thật đáng sợ, cô thật sự có hơi sờ sợ.
Nhưng cô lại nhận ra mình đã quá lo rồi, sáng hôm sau chị hai lại chủ động chào hỏi cô như không có chuyện gì xảy ra, có điều… trong lòng cô vẫn còn một chút lo lắng.
“Nhạc Nhạc, mấy ngày nay chị thấy không thoải mái lắm, em đến trường chị xin nghỉ giùm chị ba ngày đi.” Trì Hải Hoan nói.
“Dạ, nếu chị không thoải mái thì cứ ở đây nghỉ ngơi cho tốt, chừng nào khỏe thì đi học cũng không muộn, em đi xin phép giùm chị cho.” Nhạc Nhạc nhận lời.
Đến trường Hải Hoan, Tạ Thư Dật nói với Hải Nhạc: “Tôi đi cho, em ngoan ngoãn ngồi trong xe không được ra đấy.”
Khi Tạ Thư Dật đến lớp Hải Hoan xin nghỉ phép giùm, hắn không thèm quan tâm đám người chỉ trỏ, lúc sắp ra đến cửa trường thì đột nhiên sau lưng truyền đến một tiếng kêu: “Anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889367/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.