Mẹ Hải Nhạc quay đầu lại, nhìn hai đứa con gái đầy tức giận: “Các con lại có thể để cho cùng một thằng con trai đùa bỡn trong lòng bàn tay như vậy đấy! Bị hắn quay như quay dế! Mẹ thật sự quá thất vọng rồi! Mẹ sẽ xem như chưa từng sinh ra hai người các con! Các con cút hết cho mẹ! Mẹ không muốn nhìn thấy các con nữa!”
“Mẹ, con xin lỗi.” Trong lòng Hải Nhạc đang thống khổ muốn chết. Mẹ Hải Nhạc quay đầu không để ý tới cô, cô chỉ có thể khóc chạy ra khỏi phòng ngủ của mẹ, Tạ Thư Dật và Tạ ba ba đang đứng trên hành lang một gần một xa, cô rất muốn chạy vào trong lòng Tạ Thư Dật khóc cho hết nước mắt, nhưng cô không thể làm như vậy, cô ôm hai cánh tay của mình yên lặng chảy nước mắt.
Tạ Thư Dật thấy cô đau khổ như thế, rất muốn xông lại ôm chặt lấy cô an ủi, nhưng, phụ thân đứng ở chính giữa, hắn đành phải đứng yên đó như pho tượng.
Sau đó, Hải Hoan cũng đi ra, cũng đầm đìa nước mắt, Hải Nhạc thấy chị hai đi ra, cô lập tức rời đi, cô thật không muốn nhìn chị ấy thêm một cái nào nữa, rõ ràng không phải như chị ấy nói, chị ấy lại đổ hết tất cả lên người Tạ Thư Dật!
Khi đi ngang qua Thư Dật, Thư Dật vẫn không nhịn được đưa tay giữ cô lại, hắn muốn giúp cô lau nước mắt trên mặt.
“Không cần.” Hải Nhạc hất tay hắn ra, ba đang đứng bên cạnh nhìn kia kìa, lá gan của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889362/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.