“Aiz, nếu vậy, để tớ gọi điện thoại cho anh ấy, bảo anh ấy đến quảng trường 101 gặp cậu được không? Ngay tại bên cạnh đài phun nước? Nếu anh ấy đến, tớ liền biến? Biết chưa?” Nhã Nghiên nói.
“Được rồi, nhưng mà, ở nơi đó, có khi nào bị người ta nhận ra không?” Hải Nhạc có chút lo lắng.
“Aiz, không có đâu, cậu mang cái kính này vào, đảm bảo không có ai nhận ra cậu hết.” Nhã Nghiên lấy từ trong bao ra một cặp kính râm bự đưa cho Hải Nhạc.
Hai người vừa đi vừa nói, bỗng, đột nhiên có một chiếc xe lửa đỏ mang theo một tiếng phanh chói tai, dừng ở phía trước hai người không xa, lúc này, từ trong xe đi ra một người đàn ông, đang sải bước đi về phía các cô.
“Hứa Nghiên Nghiên, Diêu Nhạc Nhạc, đã lâu không gặp.” Chính là Thường Hàn.
Sắc mặt Nhã Nghiên đại biến, lập tức kéo Hải Nhạc quay đầu chạy.
“Là Thường Hàn mà, tại sao chúng ta phải chạy?” Hải Nhạc hỏi.
“Đừng hỏi.” Nhã Nghiên nói.
Thường Hàn nhanh chóng chặn ở trước mặt các cô, đồng thời dùng sức một cái đã kéo Nhã Nghiên qua.
“Anh làm cái gì?” Nhã Nghiên tức giận đấm đá hắn.
Thường Hàn cười cười nói với Hải Nhạc: “Nhạc Nhạc, thật xin lỗi, từ trường học theo đến đây, theo các em thật lâu, không muốn tiếp tục theo nữa, anh muốn làm cho Nghiên Nghiên theo giúp anh trải qua ngày Valentine, yên tâm, không phải bắt cóc đâu, chỉ cho anh mượn Nghiên Nghiên một buổi tối thôi, đến lúc đó, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889341/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.