Hải Nhạc vô cùng xấu hổ, cầm CD đứng đó đi không được, ở lại cũng không xong.
“Vậy… chị hai, em xin lỗi, quấy rầy chị, em đi đây.” Hải Nhạc nói rồi rời khỏi phòng Hải Hoan.
Cô rầu rĩ không vui trở lại phòng ngủ của mình, chị hai lại có thể vì một tấm hình của Tạ Thư Dật, nổi giận với cô đến như vậy. Chị hai… để ý ảnh chụp của Tạ Thư Dật như vậy… Bỗng nhiên, trong lòng của cô đột nhiên ớn lạnh, chị hai… thích Tạ Thư Dật?
CD trong tay cô nhanh như chớp rớt xuống đất.
Chị hai mà thích Tạ Thư Dật?! Cô luống cuống ngồi đờ người trên ghế.
Tin chị hai thích Tạ Thư Dật này… giống như một tia sấm sét, “rầm’ một tiếng, đánh nát tất cả mọi suy nghĩ của Hải Nhạc. Cô đột nhiên cảm thấy mình như không thở nổi. Chị hai làm sao có thể thích Tạ Thư Dật chứ? Bắt đầu từ bao giờ?
Không biết vì sao, cô cảm thấy trước mắt là một mảnh tối đen, cô chỉ nghe được tiếng thở của mình vang lên bên tai vô cùng dồn dập, trong lỗ tai cũng đầy tiếng ong ong.
Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật có cái gì tốt? Làm cho chị hai cũng thích hắn?
Một loại cảm giác như bị chìm trong bể nước ngập đầu ập tới Hải Nhạc, cô không tự chủ được ôm chặt lấy chính mình, thở gấp từng hơi từng hơi, cô sắp không còn thở được nữa… Bỗng, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
“Mời vào.” Tạ Hải Nhạc yếu ớt nói.
Tạ Thư Dật mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889329/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.