Thấy rõ gương mặt của hắn, Nhã Nghiên không kềm được che miệng kinh ngạc, hắn… chính là Thường Hàn! Nhã Nghiên xoay người, định bỏ chạy.
Thường Hàn đưa tay giữ cô lại, Nhã Nghiên lập tức bị hắn kéo vào trong lòng, Nhã Nghiên hoảng sợ nhìn khuôn mặt tuấn tú cách mặt mình càng ngày càng gần, cô sợ hãi cố gắng nghiêng người về phía sau.
“Anh muốn làm gì?”
“Hôn môi a.” Thường Hàn nói vô cùng tự nhiên.
“Không…!” “muốn” chưa kịp ra khỏi miệng, miệng Nhã Nghiên đã bị Thường Hàn chặn lại, cô hoảng sợ mở to hai mắt nhìn hắn, tên hỗn đản này, đây chính là ngày đông đầu tiên của cô, là ai đang phổ khúc tình ca, có người ngân cao nốt sung sướng, có người lại chỉ có thể ngâm khẽ trong lòng? (đoạn này không hiểu lắm, dịch theo QT)
Hải Nhạc không rõ vì sao Nhã Nghiên chỉ cần nhìn thấy Thường Hàn thì sẽ lập tức trốn biệt tích, hơn nữa còn làm như né còn không kịp, với lại, mỗi khi nhắc tới anh ấy, lại làm như hận không thể bóp chết Thường Hàn tới nơi, Nhã Nghiên đang bị cái gì thế này?
Kỳ thật cô cảm thấy Thường Hàn rất tốt, ở trước mặt cô với Nhã Nghiên, cũng không hề làm ra vẻ ta đây ngôi sao gì, hại cô lúc trước lo lắng muốn chết, dù sao người ta cũng là đại minh tinh, còn mình thì chỉ là một con tôm nhỏ thôi, áp lực quá trời, nhưng Thường Hàn luôn dịu dàng bảo cô đừng lo lắng, hơn nữa, đôi khi còn chỉ điểm cho cô vài chỗ, cho nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889324/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.