Nghe hắn nói vậy, trong lòng Hải Nhạc trong lòng hiện lên một tia bai rối, nguyên cả cái du thuyền, cũng chỉ có hắn và cô?
“Không, tôi muốn về nhà!” Hải Nhạc kiên trì nói.
Tạ Thư Dật lạnh lùng nhìn cô, nói: “Cô bây giờ, đã không còn quyền được đứng trước mặt tôi mà nói không rồi! Tạ Hải Nhạc, cô rất không biết tốt xấu, cô cũng không đáng cho tôi vì cô mà hao phí bao nhiêu tâm tư, tôi bỏ cuộc! Cho nên, Tạ Hải Nhạc, cô tốt nhất đừng chọc giận tôi, cô muốn ở cùng với chị cô, thì phải nghe lời tôi!”
Tạ Hải Nhạc một trận đau khổ, trong khoảnh khắc nước mắt lại đảo quanh.
Hắn còn nói hắn tốt với cô, cô không thèm nhìn vào mắt, nhưng mà, hắn ngoại trừ ép cô, bắt buộc cô và uy hiếp cô, cô thật sự không biết hắn tốt với cô ở đâu nữa!
“Đừng có khóc trước mặt tôi, từ đêm nay trở đi, nước mắt của cô ở trước mặt tôi sẽ không thu được hiệu quả cô muốn đâu!” Tạ Thư Dật ghét cay ghét đắng nói với cô.
“Tôi muốn về nhà! Đưa tôi về nhà!” Hải Nhạc ôm mặt khóc lên, hắn đã lâu không đối với cô như vậy, khi cô phát hiện hắn thật sự khôi phục lại thái độ với cô như trước kia, lòng của cô, bị đả kích nghiêm trọng, cũng vỡ nát trên đất, cô nhịn không được muốn khóc.
Tạ Thư Dật quả thực không hề để ý đến cô, thu hồi thang bên mạn thuyền, đến phía trước du thuyền làm thuyền lại khởi động lần nữa, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889297/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.