Hắn nhíu mày với Tạ Thư Dật, sau đó hắn dán sát bên tai Hải Nhạc nhẹ nhàng nói: “Hải Nhạc, đêm nay em rất đẹp, đẹp đến không giống người thường, mà như là một cô tiên vậy.”
Lại ngẩng đầu đối diện với Tạ Thư Dật, trong mắt Tạ Thư Dật dĩ nhiên là đằng đằng sát khí, giống như hận không thể dùng ánh mắt khắc trên người hắn mười bảy lẻ tám đao, hơn nữa, hai tay hắn nắm chặt thành quyền trong mắt phun lửa giận chậm rãi đi về bên này.
Kiss Kiss Kiss
Bỗng nhiên, Hải Nhạc nhẹ nhàng đẩy Thích Hán Lương ra, cũng mỉm cười lễ phép nói: “Sao được vậy ạ, thầy quá khen rồi.”
Trong mắt Thích Hán Lương tia thất vọng, nhưng rất nhanh chợt lóe rồi biến mất, hắn khôi phục giọng điệu của thầy giáo nói với học trò: “Hải Nhạc, cực khổ, em đem về vinh dự rất lớn cho khoa chúng ta a.”
“Sao được thế, thầy quá khen.” Hải Nhạc vẫn cứ nói mấy chữ này, ” Thưa thầy, em xin phép đi thay áo.”
“Đi đi.” Thích Hán Lương nói.
“Tớ đi với cậu.” Nhã Nghiên nói.
“Không cần, cậu cứ tiếp tục đi xem diễn, tớ cũng không cần người giúp.” Hải Nhạc nói.
Cô vội vã bước ra cửa hông của hội trường, cô muốn trước tiên đi toilet rửa mặt, múa một thân mồ hôi, thật không thoải mái.
Cô mở ra cửa toilet, bên trong không có một bóng người, đứng ở trước gương, vốc nước lên mặt một chút, đang chuẩn bị rửa mặt.
“Tạ Hải Nhạc!” Đột nhiên truyềnđến một tiếng hô rét lạnh triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889281/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.