“Con gái ngoan của mẹ, để cho mẹ nhìn một chút, một tháng không gặp, mẹ rất nhớ con a.” Mẹ Hải Nhạc yêu thương hôn má con gái, “Hình như con gầy thì phải?”
Trong lòng Hải Nhạc thập phần khổ sở, rất nhiều lời muốn nói với mẹ lại không thể nói ra khỏi miệng, chỉ có thể ôm chặt lấy mẹ không muốn buông tay, cô tham luyến hơi thở ấm áp trên người mẹ, cô có thể tìm thấy cảm giác an toàn và ỷ lại.
“Dì, Nhạc Nhạc vô cùng nhớ người, mới gầy như vậy.” Tạ Thư Dật cười hì hì nói.
“Phải không? Em gái rất nhớ dì phải không? Thư Dật, em còn nhỏ, còn là một đứa nhóc chưa trưởng thành, con nên chiếu cố nó nhiều hơn a.” Mẹ Hải Nhạc cũng cười nói với Tạ Thư Dật.
“Con sẽ.” Tạ Thư Dật gật gật đầu.
Tạ ba ba nhìn một màn ấm áp như thế, trong lòng vô cùng vui mừng a, hắn không khỏi đưa tay kéo ái thê qua, nói với bà: “Anh đã nói mà, Thư Dật tất nhiên sẽ chiếu cố em gái, em xem nó yêu thương em nó bao nhiêu a, sợ nó bị người khác xô đẩy, lúc nào cũng nắm bàn tay nhỏ bé của Hải Nhạc, em còn lo lắng cái gì?”
Mẹ Hải Nhạc oán trách liếc hắn một cái, nói: “Em cũng không có nói em lo lắng cái gì a, em chỉ đang nghĩ, em và anh chưa từng xa nhà lâu như vậy, sợ bọn nhỏ không quen a, hiện tại xem ra, là em lo lắng quá mức.”
Bốn người Hứa gia vẻ mặt tươi cười nhìn bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ca-ca/1889253/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.