Sáng ngày hôm sau, dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời, Đình Huy trong người cảm thấy có chút mệt mỏi, anh nằm nghiêng một bên, tì cằm lên gối ôm, nhẹ hít thở.
Đôi mắt mọi ngày được mọi người không ngớt lời khen ngợi, hôm nay lại sưng lên một chút, dưới mắt có một vết quầng thâm thật mỏng.
Có vẻ như đêm qua anh đã mất ngủ, đầu tóc rối bù, gương mặt thiểu não.
Ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường, Đình Huy giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đối diện với ánh nắng chói chang kia, tâm tình càng lúc càng khô khốc, lạnh lẽo đến không ngờ.
Trái tim này, chính thức đã bị một vết nứt ở đó, một vết nứt thật dài, thật sâu, thật đau đớn.
Bật cười, anh chưa bao giờ bật cười thê lương như thế, tiếng cười kéo dài, phát ra từ cổ họng, nghe thật thảm hại, hết sức thảm hại.
Từ nhỏ, mẹ đã mất sớm vì bệnh, con người anh lúc đấy cũng đã dần mất đi những cảm xúc thân mật, gần gũi, nồng ấm cho đến khi trong nhà xuất hiện thêm hai nhân vật. Chính là người mẹ thứ hai cùng đứa em trai cùng cha hiện tại.
Chính họ là người đã khiến cho cuộc sống của anh bớt nhàm chán hơn, có một chút ấm áp được gọi là mái ấm hơn. Và đến nay, khi anh vừa mở rộng trái tim của mình để chào đón thêm một người nữa, một người thật đặc biệt thì cũng là lúc người đó cầm trên tay một vật thật nhọn, khoét sâu vào nơi chất chứa tình yêu thương đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ben-em/2717913/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.