Sáng hôm sau, Đình Huy cùng Hàn Di thức dậy, sửa soạn thật tươm tất rồi rời khỏi phòng trọ. Bên dưới, mọi người đều tập trung đầy đủ, người hướng dẫn viên cầm cờ giơ cao lên, miệng mỉm cười tươi rói.
Bây giờ chỉ mới tám giờ sáng, bầu trời ngập trong nắng mai, từng hạt rắc nhẹ trên vai mỗi người. Tất cả đều nối đuôi nhau đi theo người hướng dẫn viên.
Hàn Di đi cạnh Đình Huy, cậu đội chiếc mũ lười trai bụi bặm của mình, chiếc quần jeans rách gối, chiếc áo phông đơn giản, rộng thùng thình, làn gió có thể luồn vào một cách dễ dàng. Trời tuy nắng nhưng không phải vì vậy mà nhiệt độ nóng lên.
Hôm nay trời khá lạnh, vậy mà nhìn xem cái tên đi bên cạnh anh đang bận gì đây?!
Đình Huy nhíu mày nhìn cậu, anh không cầm gì trên tay ngoài cái áo khoác của Hàn Di, còn cậu thì săm soi cái máy chụp hình đang đeo trên cổ, gương mặt bị che một nửa bởi kính râm.
" Anh nhìn gì thế? " Hàn Di chỉnh máy ảnh xong liền quay sang Đình Huy, thấy anh đang nhìn mình chăm chăm.
Qua lớp kính màu đen, cậu khó thấy được sự nhíu mày của anh, vì vậy mà vẫn tỉnh bơ cười cười nói nói. Anh nhìn cậu mỉm cười, cơn giận nho nhỏ trong lòng vội tan mất.
" Đi gần anh, đừng chạy lung tung." Anh chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở một câu thay vì mắng cậu đã ăn mặc quá hớ hên.
" Nha~ em biết rồi. Sợ em lạc thì nắm tay em đi a~~~ " Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ben-em/2717909/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.