Bên tai âm lãnh gió lạnh so với vừa rồi, hợp trong thân thể Trầm Bối Dực, trên người cục cưng tản mát ra vài lần, đồng thời nghe thấy vài thanh âm tàn khốc nói,“Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi đem ma tộc nhiều người như vậy giết chết, chẳng lẽ kêu thiện lương! Hừ hừ! Dám nguyền rủa mẹ chúng ta! Ngươi liền hồn phi phách tán cho chúng ta đi…..!”
“A –” Dư Thư hét thảm một tiếng, ngã xuống! Chính là trong nháy mắt, có người bưng kín ánh mắt cùng lỗ tai Trầm Bối Dực!
Chờ Trầm Bối Dực phục hồi tinh thần, Dư Thư đã bị Tề Lam ôm đi! Trong phòng học xôn xao lớn hơn nữa!
“Sao lại thế này?“Mọi người xem Trầm Bối Dực ngồi chỗ kia không biết di chuyển nổi.
Trương Phong thừa lúc giáo viên cũng sững sờ, nhanh chóng đến bên người Trầm Bối Dực, thôi thôi hắn,“ Này?“
“A?“Trầm Bối Dực tỉnh lại, nhìn trong phòng học nhìn người của hắn, lại nhìn Trương Phong,“Tan học?”
A? Trương Phong ngẩn người? Người kia còn chưa ngủ tỉnh à? Phong bất đắc dĩ,“Không có việc gì, đúng rồi! Không phải tan học, là tan học!”
Trầm Bối Dực đờ đẫn đứng lên, hắn đem ánh mắt mọi người nhìn hắn như không thấy. Vừa mới nãy ông bác sỹ sắc lang ở cửa nói cái gì với giáo viên nhỉ?
Trầm Bối Dực để ý, cái vụ tên học sinh mới chuyển, có gì mà nói hắn a? Chẳng lẽ là Ngao Mục? Xú nam nhân kia–!
Đánh cái ngáp thật to, quay đầu tác quái chống lại ánh mắt tò mò, ngồi xuống tiếp tục ngủ! Nhưng lỗ tai cũng không thể thanh tịnh ……
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-bao-boi/23063/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.