Giang Triết quay đầu nhìn thư kí sau lưng.
" Mới vừa rồi đã nói với cô như thế nào, đẩy tất cả các cuộc xã giao lại, không có nghe sao?"
Những lời đó cơ hồ là cáu kỉnh, thư kí lập tức cúi đầu, ánh mắt lướt về tờbáo trên bàn Giang Triết đang dắt tay Lục không Cách ánh mắt dịu dàng.
" Triết." Nhẹ nhàng dậm chân, cô gái làm nũng, mang theo một tí không cam lòng. Kể từ sáu năm trước sau khi từ trên giương Giang Triết rời đi, cô từng âm thầm thề, có một ngày cô nhất định sẽ trở lại.
Trên thực tế, cô cũng đã làm được, sáu năm này, cô trở nên kiều diễm động lòngngười, bên cạch có không ít nam nhân ưu tú vây lấy cô, nhưng cô vẫn nhớmãi không quên người đàn ông trước mắt này.
Cũng là ông trời sắpđặt để cho cô gặp lại anh, mấy tháng trước tập đoàn Minh Đế cùng vớiluật sư lúc đầu đã ngưng hợp đồng, mà Lục Không Cách lại ở chỗ luật sưHành Chính may mắn chúng thầu.
Là người ưu tú nhất trong đơn vị, Lục Không Cách việc nhân nghĩa không nhường ai, được phái đến Minh Đế làm việc.
Khi Lục Không Cách đứng ở phía dưới Minh Đế, kích động muốn khóc.
Giang Triết căn bản đến nhìn Lục Không Cách cũng không nhìn một cái, xoayngười rời đi, hoàn toàn là bỏ qua khuôn mặt trắng xanh của người đằngsau.
Trở lại biệt thự, quản gia nói Giang Thiến Nhi còn chưa có tỉnh.
Giang Triết khẽ nhíu mày một cái, xông lên cầu thang. Quả nhiên cửa phòng Giang Thiến Nhi đóng chặt, nhẹ cầm tay nắm cửa đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ba-yeu-chi-yeu-co-gai-nho-ngot-ngao/68874/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.