Editor: June_duahau
Ăn xong nửa chén cháo, nhìn sắc mặt Giang Thiến khẽ trở nên hồng nhuận, Giang Triết cuối cùng cũng yên lòng được một chút, nhìn cô bây giờ vẫn còn yếu, vì vậy giục cô đi ngủ sớm một chút.
Chính anh cũng ngồi ở bên.
Không giám ngủ trên giường bên cạnh, sợ buổi tối Giang Thiến sẽ có chuyện gì.
Không nghĩ tới thực sự là tránh cái gì sẽ gặp cái đó, đến nửa đêm Giang Thiến đột nhiên rên rỉ.
Vốn là ngồi bên cạnh chợp mắt một chút, lập tức nhảy lên, nhấn chốt trên đầu giường, mười mấy phút đồng hồ sau, tất cả chủ nhiệm của tất cả các phòng khoa đều có mặt.
Giang Thiến lại một lần nữa bị đưa vào phòng kiểm tra.
Sắc mặt Giang Triết lo lắng giống như khí trời bên ngoài, âm u dường như ngay lập tức mưa to tầm tã.
Thuốc đã hết tác dụng, nhưng mà vẫn đau thắt lại.
Giang Triết chỉ tay viện trưởng: “Nhất định phải kiểm tra kỹ.”
Nếu như Thiến Nhi của anh từng trải qua một đoạn thời gian chịu thống khổ như thế, anh có thể không đau lòng sao?
Lâm Bân đứng bên cạnh, dường như không dám thở mạnh, nếu như Giang Thiến vẫn đau như vậy, người đàn ông trước mặt này rất có thể cho phá hủy cả bệnh viện.
Anh ta nhìn sang, phát hiện chỗ bị Giang Thiến che hình như có phần không đúng.
Vừa muốn tiến lên phía trước, Giang Triết đã kéo tay anh ta lại, sau đó hung hăng trợn mắt nhìn anh ta một cái.
Lâm Bân cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-ba-yeu-chi-yeu-co-gai-nho-ngot-ngao/2107497/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.