Nhậm Kiệt lợi dụng bóng đêm yên lặng trở về nhà, An Ninh đã ngủ.
Đào Yêu Yêu đang ngồi trước máy tính ớ trong phòng, tay đặt trên bàn phím không ngùng bấm, không ngừng nhìn vào website trước mặt.
Từ khi cô bé bị bệnh ma văn đến nay đã dừng đi học, ra ngoài không tiện nên cô bé vần luôn tự học ở nhà, máy tính là con đường duy nhất mà cô bé có thể thu hoạch tin tức ờ bên ngoài.
Đừng thấy Yêu Yêu nhỏ mà coi thường, cô bé rất có thiên phú trong máy tính.
Thậm chí cô bé còn mở một trang web cho Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt có thể nhận được nhiều việc như vậy cũng liên quan đến Đào Yêu Yêu.
“Muộn như vậy mà chưa ngủ? Em muốn tu tiên à? Mắt gần máy tính như vậy sẽ bị cận đấy!’
Nhậm Kiệt lải nhải như mẹ già.
Đào Yêu Yêu lại đắc ý nói:
“Tu tiên? Ha, bản thiếu nữ đã làm giáo chủ rồì nhé, đã có 15 năm tuổi nghề kinh
nghiệm, anh cảm thấy em sẽ sợ quầng thâm mắt sao?”
“Này này này, anh, anh mau xem đi, cũng không biết ai lại tài đức vẹn toàn như vậy, đúng là một tấm gương để chúng ta học tập, ngầu muốn chết… A ha ha ha ha…”
Nhậm Kiệt ngẩng đầu nhìn theo, vẻ mặt cứng lại.
Chỉ thấy trên hotsearch đứng đầu cấm Thành là:
“Chấn kinh, sô lượng bồ câu ở quảng trường Tự Do bay loạn hiếm thấy tạo nên cơn mưa chim bồ câu lớn trong hàng gìờ, hàng trăm người gặp nạn! Quảng trường biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-anh-hung/3434480/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.