Sau khi ma hóa, không kịp thời trả cái giá phải trả, thì sẽ bị bệnh dấu ấn ma.
Nhưng bây giờ, nó vẫn không phải là trạng thái đã thanh toán.
Nói cho cùng cái giá "làm cho người ta rơi lệ" vốn rất chung chung, cũng không có quy định rốt cuộc làm cho bao nhiêu người rơi lệ mới được tính.
Chẳng lẽ hai người khóc vẫn chưa đủ?
Nhậm Kiệt trừng mắt:
“Khóc đi! Tất cả khóc lớn tiếng cho ông đây! Là tao đánh chưa đủ tàn nhẫn? Hay đang khinh thường tao?”
"Cái cô nóng bỏng hói đầu kia, nếu không khóc, tôi đốt trụi lông mày cô đấy, cái tên mập mạp chết tiệt, cha mày chết mày khóc thế nào thì giờ mày khóc thế đó cho tao."
Người đàn ông giàu có đã sắp sụp đổ, vẫn còn dùng mặt mình đánh vào tay Nhậm Miệt, anh hoàn toàn không động đậy thì hay rồi?
Hơn nữa cha tôi đã chết, tôi sẽ vui vẻ sao?
Đây là sở thích biếи ŧɦái gì vậy?
Trong lúc nhất thời hai người khóc càng luac càng dữ dội, có thể so với khóc tang.
Còn ánh mắt của Nhậm Kiệt lại rơi vào trên người Vương Diễu.
'Túm anh ta lại, sau đó đấm một quyền vào sống mũi anh ta.
Sống mũi Vương Diễu gãy, nhưng anh ta vẫn dựa vào tường trừng mắt nhìn chằm chằm Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt trừng mắt.
"Sao mày có khóc không?”
Vương Diễu cần răng: “A ~ đàn ông sinh ra trong trời đất, đầu đội trời chân đạp đấy! Đàn ông không thể dễ dàng rơi nước mắt, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-anh-hung/3434465/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.