Sáng hôm sau, ánh nằng mặt trời ấm áp chiếu qua cửa sổ mang lại hơi ấm cho căn phòng nhỏ.
Rèm cửa bị kéo ra một nửa ở giữa, bàn tay lớn nắm lấy tay nhỏ bé, cuối cùng Nhậm Kiệt vẫn khuất phục dưới uy phong của Đào Yêu Yêu.
"Anh ~ tỉnh lại ~ anh?"
Nhậm Kiệt mở đôi mắt mơ màng ngái ngủ ra, anh tỉnh dậy từ trong mộng, vừa mở mắt ra đã thấy trên đầu Đào Yêu 'Yêu đội một cái quần đùi màu hồng nhạt, chỉ để lộ ra hai con mắt to đang chớp chớp nhìn mình.
Nhậm Kiệt:???
Đây là kiểu tạo hình gì vậy? Nó rất kỳ lạ.
"Có phải em đang ngái ngủ phải không?”
Cái gì cũng để lên đầu?
Chỉ thấy Đào Anh Khương mặt mày nghiêm túc nhìn Nhậm Kiệt.
“Anh ~ Anh thật nóng! Trước kia anh nói với em anh là
một chàng trai máu nóng, em vẫn luôn không tin "Bây giờ em tin rồi, khụ khụ ~" Nhậm Kiệt càng hoang mang hơn:
"Cái này thì có liên quan gì đến việc em đội quần đùi lên đầu?"
Đào Yêu Yêu ho khan nói: "Máu nóng của anh đã bốc khói rồi kìa, khụ khụ ~ tránh xa em ra, bỏng tay!”
Nhậm Kiệt đột nhiên mở to hai mắt, cúi đầu nhìn thì thấy khói bốc lên dày đặc cuồn cuộn trong chăn của mình, trong phòng lúc này đã chứa đầy khói, ngay cả da thịt anh cũng trở nên nóng bừng.
Nhậm Kiệt kinh hãi giật mình đứng dậy. "Chết tiệt! Đang xảy ra chuyện gì vậy”
Chỉ thấy tấm đệm đã bị Nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-ma-anh-hung/3434461/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.