Edit: Cháo
Mặc dù đã dán cáo thị đó rồi, nhưng dù sao rồng cũng là rồng, là con rồng vừa to vừa biết bay lại còn biết phun lửa ấy, dù ít hay nhiều thì cũng có sức uy hiếp, hơn nữa đường xá xa xôi địa thế hiểm trở, cho nên mấy ngày liên tiếp trên núi vẫn bình yên vô sự, cũng không có dũng sĩ tới tìm.
Vì thế hai người vẫn cứ ở trên núi nướng thịt nhúng lẩu, xuống núi mua rượu uống.
Rồng được Hoàng tử huấn luyện mấy ngày, tiến bộ lên rất nhiều, đã có thể khống chế độ lửa một cách hoàn mỹ, thực hiện được một quy trình đầy đủ từ săn bắt đến nhúng lẩu nướng thịt.
Nhưng tửu lượng lại chẳng có mấy tiến bộ, được có vài ly đã nói xằng nói xiên quấn lấy đòi ôm đòi bế. Hoàng tử không hiểu nổi, một con rồng lớn như vậy, uống có mấy ly rượu thôi mà đã say quắc cần câu. Nhưng bó tay rồi, không thể không cho cậu uống được, không cho uống là sẽ khóc, khóc đến nỗi cả ngọn núi cũng run rẩy theo cậu luôn, mà uống xong thì muốn ôm ngủ, không ôm thì la hét còn muốn phun lửa đốt trụi người ta, Hoàng tử mệt tâm, chỉ có thể ngoan ngoãn ôm cậu ngủ. Ngày hôm sau đã chuẩn bị sẵn mấy câu quở trách nhưng con rồng này uống rượu xong hôm sau chẳng nhớ gì cả, trưng cái mặt vô tội hai mắt rưng rưng tủi thân vạn phần, hắn có muốn nói cũng không nói được.
À, đương nhiên, tất cả chỗ tiền đã tiêu cũng tính hết vào sổ của Hoàng tử. Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-long-va-hoang-tu/1180916/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.