Dịch: Hàn Phong Vũ
Triệu Tĩnh Thù muốn đi ra ngoài, Triệu Hối Phong cũng không giữ cô lại, hiển nhiên là có lời gì không muốn bị con gái của ông nghe được.
Thật sự cũng đúng như vậy, Triệu Tĩnh Thù vừa mới bước một chân ra khỏi cửa, ngay phía sau, khuôn mặt già nua của Triệu Hối Phong lại nghiêm túc, quay về phía Hạ Thiên Kỳ nói:
"Thiên Kỳ, có mấy lời không biết chú Triệu có nên nói hay không."
Thấy Triệu Hối Phong đột nhiên trở nên nghiêm túc, lại nói một câu như vậy, vẻ mặt Hạ Thiên Kỳ đột nhein6 trở nên có chút kinh ngạc, không ngừng đồng ý nói:
"Chú Triệu, hai người chúng ta có lời gì không thể nói, Thiên Kỳ là hậu bối, người là trưởng bối, có sao nói vậy là được."
Hạ Thiên Kỳ tuy lúc nào cũng cả lơ phất phơ, thế nhưng với trưởng bối của mình, trước giờ hắn luôn vô cùng kính trọng.
"Chú biết lấy tư cách bậc cha chú, là không nên xen vào chuyện của hai người các con, thế nhưng Tĩnh Thù dù sao cũng là con gái duy nhất của chú, chú đây làm một người cha, thật sự là đông đành lòng nhi nhìn dáng vẻ miễn cưỡng cười vui của con bé.
Từ lần đầu tiên khi nghe con bé nhắc tới con, rồi tới lúc con bé dẫn con tới gặp chú, chí đã đoán được tâm tư của con bé.
Đứa nhỏ này từ nhỏ tới lớn đều như một tên nhóc cải trang, chưa bao giờ yên tĩnh như một cô gái bình thường, ngay cả thi liên thông hay học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955929/quyen-25-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.