Chương trước
Chương sau
Dịch: Hàn Phong Vũ

"Dị thế giới."

"Dị thế giới? Là đệ tam vực sao?"

Hạ Thiên Kỳ cũng không quá hiểu khái niệm "dị thế giới", hắn luôn cho rằng quỷ vật chạy tới từ đệ tam vực.

"Dị thế giới là thế giới ngoại vực, không thuộc về hiện thực, cũng không thuộc về đệ nhị vực.

Còn như đệ tam vực, là dị thế giới khác của ngoại vực thành lập một thông đạo nối liền đệ nhị vực, vì thông đạo rất lớn, nên tự hình thành một thế giới."

Những thứ Lãnh Nguyệt biết này, hiển nhiên là nhận được từ Lương Nhược Vân, lúc này Hạ Thiên Kỳ nhìn Lãnh Nguyệt một cái, cười cười trêu chọc nói:

"Xem ra Lương Nhược Vân vẫn rất hợp ý anh, ngay cả chuyện bí mật này cũng nói cho anh."

"Rất nhiều chuyện, cô ấy cũng biết được từ mẹ của cô ấy, mẹ cô ấy cũng là người của Minh Phủ, cấp bậc ở mức giám đốc cấp cao."

Lãnh Nguyệt cũng không vì câu trêu chọc của Hạ Thiên Kỳ mà xệ mặt xuống, ngược lại đặc biệt giải thích một câu hiếm thấy.

"Giám đốc cấp cao, vậy đã là nhân vật đỉnh nhất trong Minh Phủ rồi, quả thực có thể lý giải được một phần những chuyện chúng ta không biết."

Có chút hào hứng nói tới chỗ này, Hạ Thiên Kỳ như nhớ tới cái gì, dừng một chút lại nói:

"Đúng rồi Lãnh thần, anh vừa nói thật ra đệ tam vực là thông đạo tiếp nói giữa đệ nhị vực và ngoại vực đúng không? Như vậy muốn ngăn cản mấy thứ quỷ kia tiến vào, cứ dứt khoát phá hủy cái thông đạo đệ tam vực này đi không phải vạn sự đại cát sao?"

"Nên không có người nào có thể phá hủy."

"Vì sao? Trong Minh Phủ ngọa hổ tàng long, lẽ nào không có tên trâu bò lợi hại nào sao?"

"Không phải không có người lợi hại, mà là không được phép làm như vậy.

Vì quỷ vật ở ngoại vực có thể thành lập liên hệ với bất kỳ thế giới nào, nếu đệ tam vực bị hủy diệt, vậy thì ngoại vực sẽ nối thẳng với đệ nhị vực.

Nếu đệ nhị vực cũng bị hủy diệt, như vậy ngoại vực và từng hiện thực phía dưới nối liền nhau.

Nên Minh Phủ lao thẳng tới đệ tam vực làm chiến trường chính, các cấp cao đều ở đó ngăn cản quỷ vật mạnh mẽ buông xuống, còn cấp thấp một chút thì sẽ thả mặc cho bọn chúng bất chấp.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong hiện thực bao hàm cả tồn tại của ác quỷ.

Vì quỷ vật cấp ác quỷ, phần lớn đều bị nhân viên cấp quản lý cấp cao trở lên chặn đánh, chỉ có một số cá lọt lưới có thể đi vào hiện thực phía dưới.

Mới đầu chiến đấu còn tương đối thuận lợi, vì các cấp cao Minh Phủ chiếm giữ địa thế, hai bên phối hợp lẫn nhau, cộng thêm trên số lượng có bảo chứng, cho nên một đoạn thời gian rất dài đều ở nơi đó áp chế chặt chẽ quỷ vật.

Đoạn thời gian đó, các cấp cao có thể luân phiên nghỉ ngơi, nên hoàn toàn có thể tự do qua lại giữa đệ nhị vực, đệ tam vực và hiện thực.Thế nhưng điều tốt đẹp không tồn tại mãi, vào khoảng một năm trước, tình thế lại đột nhiên chuyển biến bất ngờ.

Đệ tam vực bị phong tỏa, toàn bộ cấp cao bị kẹt trong đó, trong Minh Phủ xuất hiện người làm phản, đứng chung chỗ với quỷ vật.

Các cấp cao bị thương nặng, nhân viên giảm đi, còn dư lại chỉ có thể hết sức chống đỡ."

Hạ Thiên Kỳ nghe lời nói của Lãnh Nguyệt mà trong lòng phát lạnh, vì đệ tam vực là nơi tồn tại chiến trường chính, nhân vật thấp nhất trong đó sợ cũng là cấp giám đốc, thậm chỉ là giám đốc cấp cao.

Bọn họ chắc chắn sẽ không tự vây mình ở bên trong, nhưng trừ bọn họ ra, còn có ai có bản lĩnh lớn như vậy chứ?

Thêm vào làm hắn không hiểu nhất, là trong cấp cao rốt cuộc xuất hiện kẻ phản bội, cái này càng nghĩ càng thấy không có khả năng, quỷ vật là thứ quần thể gì? Đó là quái vật tồn tại đặc biệt lấy giết người làm gốc để có thể tồn tại, nhân loại có tranh đấu thế nào đi nữa, cũng không đến mức chạy đi nhập đội với quỷ vật chứ?

"Mấy người đó điên rồi sao? Đứng cùng quỷ vật giết chóc nhân loại? Cái này..."

Hạ Thiên Kỳ có chút nói không ra lời, Lãnh Nguyệt cũng thở dài rất không hiểu nói:

"Không một ai biết vì sao xảy ra chuyện như vậy, Lương Nhược Vân cũng không biết chân tướng. Thế nhưng, có một chút có thể xác định, toàn bộ người làm phản, đều không ngoại lệ, chính là người chủ quỷ vật thể chất."

"Anh nói gì!"

Hạ Thiên Kỳ nhảy dựng lên khỏi mặt đất, rất khó có thể tin.

"Người làm phản đều là người chủ quỷ vật thể chất, đương nhiên cũng có một số không phản loạn, chỉ là trên số lượng mười không có một.

Mặc dù các cấp cao bị kẹt ở đệ tam vực không ra được, nhưng bọn họ lại có cách truyền đạt mệnh lệnh cho Minh Phủ ở đệ nhị vực, có lẽ sẽ liệt người chủ quỷ vật thể chất vào danh sách chết.
Đây là chuyện Lương Nhược Vân nhắc nhở tôi trước khi đi, nhắc nhở tôi bất kể thế nào đi nữa cũng không nên để cho anh giẫm lên đường lạc lối, nếu anh thật sự càng đi càng lệch, cô ấy khuyên tôi... Ra tay giết anh."

Hạ Thiên Kỳ ngơ ngác nhìn Lãnh Nguyệt, bây giờ hắn rốt cuộc hiểu vì sao gần đây Lãnh Nguyệt lại thay đổi, hiển nhiên là chịu ảnh hưởng từ Lương Nhược Vân, sợ sau này mỉnh cũng sẽ trở thành kẻ phản bội trong nhân loại.

Đến lúc đó một bên là tín ngưỡng, một bên là anh em, anh ta hoàn toàn khó chọn lựa.

Từ đây mới có chuyện Lãnh Nguyệt vô cùng bất mãn với đủ loại hành động của hắn trong thời gian gần nhất này, thậm chí có cả tình huống lật mặt tranh cãi với hắn.

"Những người... Làm phản kia, bọn họ là có nguyên nhân, hay là?"

Hạ Thiên Kỳ vô cùng quan tâm chuyện này, vì sớm lý giải thì mới có thể càng sớm phòng bị.

"Rốt cuộc là vì lý do gì, các cấp cao vẫn chưa tra ra, thế nhưng không cần biết nguyên nhân là gì, chỉ có một nhân tâm, thì vĩnh viễn sẽ không sa đọa thành quỷ, tôi rất tin tưởng một điểm này."

"Tôi có thể hứa với anh, tất cả những gì tôi làm, cả chuyện tốt và không tốt, đều là hy vọng chúng ta có thể làm người may mắn còn sống sót, có được cuộc sống tự do hơn trong tương lai.

Nếu một ngày kia tôi thật sự biến chất, anh dù sao cũng đừng khách khí, cứ ra tay làm thịt tôi."

Đề tài câu chuyện trở nên nặng nề, hai bên Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ rơi vào trong trầm mặc, trách không được Lương Nhược Vân vẫn luôn giấu vài chuyện với người phía dưới, cái này cơ bản là bảo vệ, vì biết càng nhiều sẽ càng lo lắng, với tương lai càng không xác định.

Hai người đều tự mình ngồi ở một bên, trầm mặc kéo dài một quãng thời gian thật lâu, Hạ Thiên Kỳ mới có chút do dự nói:

"Tôi định khai chiến với đệ nhất Minh Phủ, không muốn lại bị bọn họ chèn ép. Tôi muốn thay đổi một phần hiện trạng của đệ tam Minh Phủ, để cho người phía dưới có nhiều cơ hội sống còn hơn.

Để trong tương lai, bọn họ sẽ có cơ hội sinh tồn lớn hơn, với chúng ta mà nói cũng là trợ lực lớn.

Thế nhưng một khi chiến tranh Minh Phủ nổ ra, thì tất nhiên sẽ có thương vong."

"Tôi giúp anh."

Hạ Thiên Kỳ vốn tưởng Lãnh Nguyệt sẽ ngăn cản hắn, ít nhất cũng sẽ khuyên hắn mấy câu, dù sao đây cũng là tự chém giết lẫn nhau giữa các Minh Phủ. Thế nhưng Lãnh Nguyệt lại biểu hiện thái độ khác thường, là sẽ ủng hộ hắn, cái này cũng thực sự khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

Có điều hắn cũng không hỏi Lãnh Nguyệt vì sao, hoặc giả trong lòng Lãnh Nguyệt vốn đã có một cán cân, anh ta đơn thuần không sai, nhưng cũng không phải loại người không có năng lực phân biệt thị phi đơn thuần.

"Được, lần này quay lại có thể sẽ đối mặt với vấn đề này trước, bên này thực lực chúng ta có hạn, cho nên nếu muốn chiến thắng, chỉ có thể đi chệch đường một chút.

Tôi định liên thủ với đệ nhị Minh Phủ, để bọn họ giúp chùng ta, hoặc để bọn họ trung lập.

Về phần đệ nhất Minh Phủ bên kia, có lẽ sẽ không đặt chúng ta vào trong mắt, cũng sẽ không có phần thắng tuyệt đối khi liên thủ với đệ nhị Minh Phủ, sẽ ôm ý định vượt qua đệ nhị Minh Phủ từng bước ăn sạch chúng ta.

Mà cái này vừa vặn là thời cơ chúng ta có thể giành được thắng lợi của trận chiến này."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.