Dịch:Hàn Phong Vũ
"Cái này đương nhiên nghĩa bất dung từ, dù sao tôi còn có nửa đệ tử ở chỗ này, huống hồ tôi nhìn đám chó săn của đệ nhất Minh Phủ kia cũng không thoải mái."
Ngô Địch đáp ý rất thoải mái, Lương Nhược Vân nghe xong sắc mặt cũng không còn nghiêm túc như trước nữa, suy nghĩ một chút lại dặn dò Ngô Địch một câu:
"Sau này chúng ta cũng sẽ chạm mặt nhau ở đệ nhị vực, tôi cũng không hy vọng gặp lại anh, nếu anh vẫn còn cái dáng vẻ cà lơ phất phơ như bây giờ."
Lương Nhược Vân nói như thoại lý hữu thoại, Ngô Địch nghe xong cũng tức khắc mặt mày hớn hở, giống như nghe được ý tứ đặc biệt nào khác, liên tục mừng như điên đồng ý:
"Ha ha, không thành vấn đề, tôi sẽ không phụ kỳ vọng của lãnh đạo."
"Ừm, tôi chờ xem anh thay đổi."
Lương Nhược Vân biết con người Ngô Địch này mặc dù nhìn qua cà lơ phất phơ, nhưng trước giờ luôn là nói là làm, chỉ cần là chuyện đã cam kết rồi thì gã chưa bao giờ nuốt lời.
Biết có lẽ Lương Nhược Vân muốn một mình nói một ít chuyện với Hạ Thiên Kỳ, nên Ngô Địch cũng không vô lại không đi, không bao lâu đã hài lòng rời đi.
Trong phòng hội nghị lớn như vậy, chỉ còn lại Lương Nhược Vân và Hạ Thiên Kỳ mặt đối mặt ngồi bên trong.
Đây cũng không phải lần đầu Hạ Thiên Kỳ đơn độc tiếp xúc Lương Nhược Vân, bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ ràng, lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955758/quyen-22-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.