Chương trước
Chương sau
Dịch: Hàn Phong Vũ​

Sương mù tượng trưng cho tử vong bao phủ phía chân trời, trong đó thỉnh thoảng có tiếng kêu thảm thiết và tiếng oan hồn gầm gừ vang lên.

Trong một tòa tiểu khu nối liền, sát khí nổi lên bốn phía, huyết khí ngập trời.

Trong không tới một tiếng ngắn ngủi, tiểu khu bị quỷ vực của ác quỷ bao trùm đã hoàn toàn không còn một sinh mệnh nào.

Sương mù vốn bao trùm xung quanh phía trên tiểu khu bắt đầu co rút lại cực nhanh, giống như bị hai bàn tay chật vật nhồi nhét trở lại.

Từng cái bóng quỷ lần lượt thoát ra khỏi tòa chung cư của mỗi tiểu khu, sau đó hình thành một đoàn gió lốc đủ để lay động cả mặt đất, mang theo tiếng quỷ gào khiến người sợ hãi, hóa xanh lục ăn mòn, phá hủy kiến trúc, cuốn thẳng tới chỗ ác quỷ kia như sóng gầm biển động.

Mặc dù dáng dấp ác quỷ chỉ là một đứa bé gái, thế nhưng lúc đối mặt với cơn gió lốc cuốn tới kia, bộ mặt nó vốn âm u lạnh lẽo lại đột nhiên vặn vẹo, bên cạnh khuôn mặt như con sâu, trong nháy mắt đầu mũi chia năm xẻ bảy, lộ ra một lỗ đen đủ để cắn nuốt hết thảy.

Ngay sau đó, một cơn bão lốc màu đen ập xuống, ác quỷ hít sâu một hơi, hoàn toàn nuốt vào bụng.

Hấp thu hết cơn bão lốc màu đen, thân thể ác quỷ tức khắc trở nên phồng lên, nhưng không bao lâu, thân thể nhìn qua rất cồng kềnh của nó lại dần dần rút lại, mãi đến khi khôi phục lại đến mức không khác trước đó mới thôi.

Khuôn mặt chia năm xẻ bảy lần nữa ngưng tụ lại một chỗ, đôi mắt tím kia của ác quỷ thoáng chốc trở nên càng thêm yêu dị, quanh người tản ra sương mù hai màu đỏ đen lẫn lộn, khiến ác quỷ nhìn qua giống như kẻ tới từ địa ngục cắt lấy linh hồn.

Sau khi giết sạch cư dân của mấy tiểu khu liền kề nhau, ác quỷ không có chút ý tứ thu tay nào, huyết khí của người chết và sát khí đạt được trong chém giết, khiến trên mặt ác quỷ tràn đầy vẻ hung tợn.

Hiển nhiên, những thu hoạch vừa rồi này cũng không đủ khiến nó cảm thấy thỏa mãn.

Quỷ vực chậm rãi thu hồi lại, sau đó đột nhiên phóng to, vốn là quỷ vực cảu nó chỉ có thể bao phủ một phần tiểu khu, thoáng chốc đã bao phủ hết toàn bộ tiểu khu xung quanh vào trong.

Quỷ vực hạ xuống, phong bế sương mù chậm rãi dâng lên trong không gian bốn phía, vô số oan hồn vừa hấp thu sát khí, hân hoan nhảy nhót trong sương mù, vặn vẹo gào thét.

Lúc này ác quỷ ngẩng cao đầu lên, màu tím trong con người đột nhiên bắn ra hai tia ánh sáng tím quỷ dị, ánh sáng tím cắm thẳng vào sương mù bao phủ phía trên, một cái chớp mắt tiếp theo, lại thấy khuôn mặt ác quỷ bắt đầu trở nên mơ hồ, trong đôi mắt màu tím đang nhìn mảnh sương mù tử vong kia từ mơ hồ dần trở nên chân thực lên.

Trong một căn hộ, một gia đình ba người vốn đang ngủ say, trong mộng thân thể đột nhiêu xuất hiện một trận co rút đau đớn, sau đó lại thấy thân thể bọn họ giống như bị nén lại, lấy phần bụng làm trung tâm mà co rút lại cực nhanh.

Trong lúc co rút lại, xương cốt phát ra tiếng vỡ nát, máu thịt co rút lại hóa thành máu loãng, khuôn mặt đau đớn, kinh hoảng, mờ mịt thì hoàn toàn thay đổi trong lúc co rút lại.

Chỉ vẻn vẹn vài phút, ba người đã biến thành một vũng máu đỏ cặn xương lẫn lộn. Máu me của bọn họ rơi lả tả trên giường, rồi như bị thứ gì thu hút, rốt cuộc bắt đầu ngưng kết thành một dòng máu chảy, chậm rãi chảy rơi xuống, từ đó như một con rắn độc ngoằn ngoèo, trườn bò về phía trước.

Trong một căn hộ gia đình khác, hai người già nằm trên giường, một người trong số đó mở mắt trong lòng có cảm giác, lại thấy trên trần nhà tràn đầy khuôn mặt không thể nhìn rõ.

Những khuôn mặt này có chừng hơn trăm cái, bám trên đầu ông ta rậm rạp chằng chịt, biểu cảm trên bộ mặt bị một đoàn bóng tối bao phủ mơ hồ, nhưng có thể thấy mắt quỷ lành lạnh ẩn náu trong đó.

"A!"

Ông lão bị dọa sợ đến mức hét lên một tiếng kinh hãi, thế nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, toàn bộ khuôn mặt mờ mịt đồng loạt rơi xuống, chỉ trong vài cái hít thở trôi qua, vốn là hai sinh mạng chỉ còn lại hai bộ xương đầy lạnh lẽo.

Ngoài hành lang không thấy chút ánh sáng nào, chỉ có thể nghe được tiếng vang chất lỏng chảy xuôi trên mặt đất, vô số luồng máu huyết ngưng kết lại, từ bốn phương tám hướng chảy vào một điểm, sau đó "ào ào" rơi xuống thang lầu.

Phía trên, quỷ nhãn vốn nhắm thật chặt, trong nháy mắt máu chảy tới đột nhiên mở ra, ánh sáng tím lấp lóe, huyết dịch nóng ấm dâng lên, hình thành một đường vòng cung cắt ngang không trung, hoàn toàn không tràn vào sương mù trên không trung.

Sau khi ác quỷ hấp thu xong số huyết dịch tươi này, lại thấy một hình dáng xuất hiện trong sương mù của nó.

Tiếp theo, trong một tòa chung cư khác, máu tươi người chết cũng đã giương cao trong không khung, tiếp theo lần nữa biến mất trong sương mù.

Hình dáng hư ảo của ác quỷ bắt đầu trở nên rõ ràng, lúc này nhìn qua, trên bầu trời như xuất hiện một khuôn mặt to lớn, lạnh lùng quan sát chân trời phía dưới.

Giết chóc kéo dài không ngừng, càng ngày càng nhiều oan hồn gầm thét tràn ra từ phần khuyết của ác quỷ mất đầu phía dưới, tràn vào một tòa chung cư.Tử vong tăng lên, sát khí tung bay, mây đen chậm rãi thổi qua, lộ ra một mảnh trăng tàn gần như muốn nhỏ ra máu.

- ---

Hạ Thiên Kỳ ngồi trên giường khách sạn, càng nghĩ trong lòng càng càng bồn chồn lo sợ, mơ hồ cảm giác bên ngoài đang xảy ra chuyện vô cùng đáng sợ.

Do dự hết lần này tới lần khác, hắn không dám tiếp tục đợi ở chỗ này thêm nữa, là thu hồi quỷ vực lan ra, thông qua thuấn di xuất hiện ở lối đi bộ ngoài khách sạn.

Gió lạnh lướt qua như dao cắt.

Hạ Thiên Kỳ đón gió lạnh, ánh mắt không khỏi nhìn về một khu vực cách vị trí hiện tại của hắn không xa.

Ánh mắt nhìn xuyên qua bóng tối, hắn thấy một màn sương mù muốn cắn nuốt hết thảy, nghe được tiếng quỷ hào hét thảm giấu trong gió kia.

"Không xong, ác quỷ kia lại muốn tàn sát hàng loạt dân cư trong thành phố!"

Thấy ác quỷ thật sự theo như những gì hắn nghĩ, định thông qua cách thức giết chóc tiếp tục khiến bản thân mình trở nên mạnh mẽ, mà giết sạch toàn bộ người trong thành phố, trong lòng Hạ Thiên Kỳ thầm mắng một tiếng, thuấn di hai lần liên tục, cả người hắn đã đứng bên cạnh khu vực bị một tấm màn sương mù đen bao phủ.

Con đường này Hạ Thiên Kỳ vô cùng quen thuộc, vì đây là khu vực tập thể dân cư dày đặc nhất, chừng mấy chục tiểu khu ở nơi này, cũng khó trách ác quỷ kia sẽ ưu tiên chọn nơi này để ra tay.

Sương mù màu đen không thể nghi ngờ là quỷ vực con ác quỷ kia thả ra, trên diện tích vòng tròn quỷ vực bao phủ, Hạ Thiên Kỳ tự nhận mình không bằng ác quỷ kia, có điều hắn cũng không vì vậy mà lùi bước, dù sao luận về mức độ mạnh mẽ của quỷ vực cũng không chỉ có thông qua diện tích bao phủ rộng rãi mà thôi.

Ngoài ra tính kiên cố cũng không thể xem nhẹ.

"Quỷ vực của thứ quỷ này lại đang mở rộng khắp bốn phía xung quanh không chút kiêng kỵ, xem bộ dáng là định thông qua cách thức giết chết, lấy bản thân làm tâm điểm, không ngừng bao phủ về phía phạm vi lớn hơn, mãi đến khi hoàn toàn bao phủ cả tòa thành phố.

Mồm miệng cũng không nhỏ!"

Lúc này Hạ Thiên Kỳ đã biết ý đồ của ác quỷ kia, nên tự nhiên sẽ không đứng nhìn nó tiếp tục lớn mạnh thêm nữa, hắn suy nghĩ cực nhanh trong đầu một chút, rồi cũng thả ra một phần quỷ vực, vừa có khả năng bao bọc mình lại, sau đó lại dọc theo một phương hướng, vọt vào quỷ vực của ác quỷ.

Cùng lúc đó, trong bóng tối phía trên, khuôn mặt to lớn của ác quỷ kia xảy ra biến hóa tinh xảo, ánh mắt hóa thành hai đường ánh sáng tím, quét thẳng tới vị trí chỗ Hạ Thiên Kỳ, toàn bộ màn sương mù nối liền cũng "ầm ầm" vang dội, tựa như muốn giáng sét xuống đánh nát Hạ Thiên Kỳ phía dưới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.