Dịch: Hàn Phong Vũ
Đào Cảnh Thụy bị Giải Thuần Lai làm cho nghẹn họng nói không ra lời, mãi tới khi Giải Thuần Lai bên kia không có tiếng động, hắn mới kìm hãm ngữ khí nói:
"Được rồi, là tao hiểu lầm này, tao xin lỗi. Mày đang ở internet nào? Là chỗ gần trường kia sao?"
"Ừm, mày muốn qua không?"
Nghe Đào Cảnh Thụy chịu xin lỗi mình, Giải Thuần Lai cũng không tiếp tục so đo với hắn, chỉ nhàn nhạt hỏi một câu.
"Vậy mày chờ ở đó đi, bây giờ tao đi qua."
Đào Cảnh Thụy cúp điện thoại, vừa muốn cầm cặp xách lên muốn rời đi, lại thấy mấy người Hứa Mộc Dao đi tới trước mặt:
"Sao chiều nay không thấy Giải Thuần Lai, còn có vì sao mấy cảnh sát kia lại biết chuyện tối qua Nhược Tường live stream?"
"Giải Thuần Lai nói ra, cái này còn phải nói sao. Có điều nó làm như vậy không sai, vì chuyện nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì các người tưởng tượng, không nói nữa, tôi có việc phải đi trước."
"Đào Cảnh Thụy cậu đợi chút... Tôi còn chưa nói xong mà!"
Không để ý Hứa Mộc Dao gọi hắn phía sau, Đào Cảnh Thụy ra khỏi lớp học, sau đó lại càng đi càng nhanh.
Gần trường học có một quán internet, cách trường học không quá 5 phút đi bộ, mặc dù mở trắng trợn cách trường học không xa, nhưng không có bao nhiêu lãnh đạo trường hoặc giáo viên rãnh rỗi không có chuyện làm đi lôi thôi quán internet này.
Chỉ có một số phụ huynh, thỉnh thoảng sẽ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955718/quyen-22-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.