Dịch: Tiểu Ngư | Biên: Hàn Phong Vũ
“Kẽo kẹt…”
Hắn chậm rãi đẩy cửa phòng ra, đưa đồng hồ vinh dự phát ra ánh sáng cùng đi vào, trong phòng đầy vẻ mờ ảo.
Giường trống không, ở chỗ góc phòng đặt một cái ghế gỗ, vốn dĩ đây là phòng trống.
Quả thực Lý Khang Địch sắp nổi điên, vì hắn không biết người khác đang ở đâu, hắn chỉ đi tiểu chốc lát, sao tất cả mọi người có thể biến mất.
Nhưng nếu bọn họ không biến mất, vậy thì tất cả họ ở đâu? Chẳng lẽ mọi người đều không nghĩ đến hắn, đều hi vọng hắn chết ở ngoài sao?
Lý Khang Địch cúi đầu ủ rũ đi vào phòng, tiếp theo hung hăng đóng cửa phòng lại, khiến cả dãy hành lang vang lên âm thanh chói tai.
Khóa trái phòng lại, Lý Khang Địch đi thẳng đến mép giường, tiếp theo ngồi ở cạnh giường cứng rắn.
Cúi đầu, bực bội dùng hai tay vò đầu, Lý Khang Địch bật khóc.
Chờ đợi trong hoàn cảnh này thật sự làm hắn lo sợ, tứ cố vô thân, không ai giúp hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ hắn sẽ chết ở đây.
“Cộc cộc.”
Lúc Lý Khang Địch phiền muộn, dưới giường bóng phát ra tiếng vang "cộc cộc", làm Lý Khang Địch sợ đến nỗi nhảy lên giường.
"Ai... Ai đang ở dưới giường?"
Lý Khang Địch lui về bên cửa phòng, sau đó đưa đồng hồ vinh dự chiếu xuống dưới giường, nhưng vì drap trải giường đã che lại toàn bộ khe hở, nên Lý Khang Địch không thấy gì.
Lúc này dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955632/quyen-20-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.