Dịch:Hạ Tuyết | Biên: Hàn Phong Vũ
*Một câu thơ trong bài Hàm Dương thành đông lâu của Hứa Hồn | Tạm dịch: Mưa núi ập tới. (Internet)
Lão chủ tiệm lúc này ngồi chồm hổm bên trong quầy thu tiền, đang xoay đầu nhìn bốn phía như muốn tìm kiếm thứ gì đó. Đột nhiên lão rùng mình một cái, trong lòng có dường như có dự cảm quay đầu nhìn lại sau lưng, chỉ thấy Hạ Thiên Kỳ đã đứng sau lưng lão từ lúc nào, đang đỏ mắt căm tức nhìn lão.
Tim lão chủ tiệm như nhảy lên tới cuống họng, trong lòng tràn ngập nỗi bất an. Lão cảm thấy toàn thân mình lúc này, mỗi một tấc thịt sợi lông đều đang run rẩy.
“Chào… Chào anh, anh có cần thêm gì không?”
“Ông mau lăn ra đây cho tôi!”
Hạ Thiên Kỳ một lời không hợp lập tức động tay, bản tay đột nhiên bóp chặt lấy cần cổ lão. Lão chủ tiệm ngay lập tức bị dọa đến hét lớn, nhưng vẫn không thay đổi số mạng bị Hạ Thiên Kỳ lôi từ trong ra ngoài.
Lãnh Nguyệt đẩy nồi lẩu đang sôi sùng sục sang một bên. Sau đó Hạ Thiên Kỳ một tay ấn đầu lão chủ tiệm lên mặt bàn, giọng hắn lạnh tanh hỏi lão:
“Thịt bò này ông lấy ở chỗ nào?”
“Hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi! Có phải thịt bò của tiệm tôi không được tươi không? Bây giờ tôi lập tức đi đổi dĩa khác cho các anh. Không... không cần thanh toán tiền đâu, coi như là tôi đãi các anh bữa này.”
“Tôi hỏi ông, thịt bò này lấy ở đâu! Mẹ kiếp, đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955598/quyen-19-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.