Dịch: Hàn Phong Vũ
Thấy Võ Đình Đình nói nói như vậy rồi ôm chầm lấy mình khóc lên, mẹ Võ Đình Đình có chút không biết làm sao, một bên vừa vỗ về nhè nhẹ vào sau lưng Võ Đình Đình, vừa nhìn cô hỏi:
"Đình Đình, con nói thật cho mẹ biết đi, vì sao con và Đại Vĩ lại xin nghỉ một công việc rất thuận lội kia, nói trở về thì trở về? Có phải bên kia xảy ra chuyện gì không?"
"Không có, chỉ là có chút nhớ nhà thôi, con sẽ quay trở lại thôi."
Võ Đình Đình đưa tay quệt nước mắt, cô cũng không nói thật ra với mẹ cô, bởi vì cô thật sự không muốn để cho mẹ cô tiếp tục lo lắng thêm cho cô chuyện gì nữa.
Mẹ của cô thật ra rất dễ dàng, bởi vì từ lúc cô còn rất nhỏ, cha cô cũng vì một vụ tai nạn mà không còn nữa, hết thảy sự việc trong nhà đều rơi xuống trên vai mẹ cô.
Mẹ cô mỗi ngày không những phải bận rộn đi làm công kiếm tiền, còn phải hao tốn sức lực đi chăm sóc cho cô, nhà cô mặc dù không hề có nhiều tiền, thế nhưng từ nhỏ đến lớn, những gì mà con gái nhà người khác có, mẹ cô chưa bao giờ để cô bị thiếu thốn.
Cho dù mẹ cô đã nhiều năm nay không mua đến một bộ quần áo mới, không ăn được một bữa cơm nào cho tốt, thì cũng sẽ tiết kiệm được tiền mua những thứ tốt nhất, đẹp nhất cho cô, mặc xong, sẽ không để cô cảm thấy tự ti, cảm giác mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955267/quyen-16-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.