Dịch: Hàn Phong Vũ
Võ Đình Đình đột nhiên đặt câu hỏi khiến trong lòng Đại Vĩ ít nhiều gì cũng có chút phát hoảng, lúc này hắn kéo Võ Đình Đình ôm vào trong ngực, trịnh trọng tuyên bố:
"Đương nhiên là như vậy rồi, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh chăm sóc cho em, bất kể sau này có xảy ra chuyện gì đi nữa."
"Em tin tưởng anh, thế nhưng em rất sợ hãi, em sợ con ác ma kia sẽ tìm được chúng ta, em rất sợ..."
"Không cần sợ, con ác ma kia sẽ không thể tìm được chúng ta, điện thoại di động của chúng ta vứt bỏ cả rồi, sau này cũng sẽ không liên lạc với Khúc Ưu Ưu nữa, xem như con ác ma kia có thật sự tìm được chúng ta, thì còn có anh ở bên cạnh bảo vệ cho em, yên tâm đi."
Trong lòng Đại Vĩ cũng rất không yên tâm, vì bọn họ có chạy trốn khỏi thành phố Tuy Lăng đến nơi này, cái cảm giác sợ hết hồn hết vía kia vẫn không có chút giảm bớt được bao nhiêu.
Nhưng như những gì hắn vừa mới cam kết với Võ Đình Đình vậy, bất kể tương lai có xảy ra chuyện gì đi nữa, hắn đều có thể giống như một tấm lá chắn ngăn trước người Võ Đình Đình, vì cô mà che nắng che mưa.
"Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ đi, có chuyện gì thì ngày mai lại nói tiếp."
Đóng cửa phòng lại, Đại Vĩ và Võ Đình Đình lại nằm xuống giường, không biết có phải vì qua một thời gian rất lâu tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-linh-quoc-gia/2955262/quyen-16-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.