“Là lực đơn giản nhất dùng để hủy diệt, còn có sức phòng ngự cá nhân. Chỉ có điều trái lại, mấy hạng mục sức mạnh, tốc độ, hay thậm chí là khả năng khôi phục sức khỏe nữa, nhưng tôi chưa từng học qua những năng lực này, vì tôi cảm thấy những thứ ấy không có tác dụng gì cả, không bằng tôi học hai chú pháp có sức mạnh nhiều hơn một chút, để đến khi rơi vào tình huống nguy cấp thì còn có thể sử dụng được.”
Triệu Tĩnh Thù thở dài, khi nói về những thuật pháp mà mình nắm giữ lúc này, bản thân cô cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
"Được rồi, cô thử lại một lần nữa đi, lần này cứ tăng cường sức phòng ngự cho tôi."
Hạ Thiên Kỳ không cam chịu chuyện cứ như vậy mà quên đi, sau khi nói xong, hắn thuận tiện điều khiển quỷ khí biến thành một tấm lá chắn dựng trước người mình, ra hiệu cho Triệu Tĩnh Thù nói:
"Sức phòng ngự, phụ thân lên tấm lá chắn này."
"Ừ."
Triệu Tĩnh Thù gật gật đầu, tiếp tục thử phụ ma cho tấm lá chắn bằng quỷ khí của Hạ Thiên Kỳ, nhưng lần này, ngay từ lúc làm phép cho đến khi hiệu quả, không những không tăng cường được sức phòng ngự của lá chắn quỷ khí, chỉ nhìn thấy lá chắn quỷ khí đột nhiên co rút nhỏ đi một phần, thêm vào đó giống như bị suy yếu.
"Có vẻ như không tốt rồi, hay là cứ phụ ma hai tay của tôi đi, tăng cường sức phòng ngự."
Hạ Thiên Kỳ nói xong lại thu hồi quỷ khí vào trong cơ thể, sau đó ra hiệu cho Triệu Tĩnh Thù tiếp tục.
Nhưng lần này làm phép, Triệu Tĩnh Thù vẫn khiến cho hai cánh tay của Hạ Thiên Kỳ cảm nhận được một luồng nhiệt lưu nóng rực, không thể không bảo cô dừng lại.
“Không được rồi, đây không phải phụ ma, đây là đang công kích tôi rồi, chẳng lẽ thật sự không được hay sao?”
Hạ Thiên Kỳ phiền não đưa tay vò đầu, sau đó ánh mắt lướt đến Lãnh Nguyệt đang ngẩn người nhìn lên chạc cây, hắn lên tiếng gọi:
"Lãnh Thần, bây giờ anh đến thay, để Tĩnh Thù phụ ma cho anh."
Nghe tiếng Hạ Thiên Kỳ gọi mình, Lãnh Nguyệt đưa mắt nhìn hắn một cái với vẻ mặt không chút thay đổi, xem chừng tinh thần tình nguyện của anh ta không cao lắm.
Ngay lúc này, Triệu Tĩnh Thù lại nói:
"Thiên Kỳ, nếu không được thì hay là thôi đi, tiếp tục thì Lãnh Nguyệt sẽ bị thương mất."
“Sẽ không đâu, so với tôi thì da thịt của Lãnh Thần còn dày hơn rất nhiều, quá lắm thì cũng chỉ đau trong chốc lát mà thôi, hơn nữa chỉ là phụ ma cho thanh vô nhuận kiếm của anh ta, rất an toàn.”
Bên này vừa nói với Triệu Tĩnh Thù xong, đến khi quay đầu đi thì Hạ Thiên Kỳ lại sợ Lãnh Nguyệt không chịu hợp tác mà thúc dục nói:
"Lãnh Nguyệt, anh rút vô nhuận kiếm ra đi, Tĩnh Thù muốn phụ ma cho nó."
Lúc này Lãnh Nguyệt lại không do dự, rút ngay thanh vô nhuận kiếm ra, sau đó ra hiệu cho Triệu Tĩnh Thù có thể bắt đầu được rồi.
Triệu Tĩnh Thù cắn răng gật đầu, sau đó thực hiện phụ ma khả năng công kích cho thanh vô nhuận kiếm của Lãnh Nguyệt, lúc này lại nhìn thấy một tia sáng màu đỏ tía đột nhiên xuất hiện ra trên thân của thanh vô nhuận kiếm, sau đó dần lan rộng ra hình thành một thanh kiếm màu đỏ tía mềm dẻo, Lãnh Nguyệt vung thanh vô nhuận kiếm trên tay có vẻ rất ngoài ý muốn, sau đó hài lòng nói:
"Không tồi, quả thật đã thành công."
"Lãnh Thần, anh nói là thành công?"
“Ừ, tôi có thể cảm giác được sức mạnh lúc này còn cao hơn một bậc so với trước kia.”
Vì vô nhuận kiếm không thể gây sát thương cho con người, nên Lãnh Nguyệt không còn cách nào khác để chứng minh trước mặt Hạ Thiên Kỳ và mọi người, cũng lắm chỉ có thể vung lên vài lần mang tính chất tượng trưng.
Chỉ có điều, trước giờ trong lời nói của Lãnh Nguyệt luôn có sẵn cái uy nghiêm nhất định, nếu anh ta đã nói là thành công, thì chắc chắn không phải là giả, điều này cũng gián tiếp chứng minh phỏng đoán của hắn đã đúng, Triệu Tĩnh Thù không những có thể tự phụ ma cho mình, mà cô cũng có thể phụ ma cho những người khác.
"Lúc này đây đổi thành Lãnh Thần, tăng cường sức phòng ngự của Lãnh Thần."
Cái mà bọn họ gọi là tăng cường sức phòng ngự này, nói thẳng ra chính là tăng cường khả năng chống trả các đòn tấn công, khiến cho thân thể ban đầu vốn chỉ có thể chịu được tối đa một lần công kích trở thành có thể chịu được nhiều lần công kích hơn, hoặc ít nhất không đến mức bị giết chết chỉ sau một đòn.
Lần phụ ma thành công trước đó đã khiến cho Triệu Tĩnh Thù có thêm sự tự tin rất lớn, cô đảo mắt nhìn Lãnh Nguyệt một cái như dò hỏi ý kiến của anh ta một chút, thấy thấy Lãnh Nguyệt nhìn về phía cô khẽ gật đầu, sau đó ra hiệu cô có thể tiếp tục, cô không còn do dự nữa, bắt đầu phụ ma sức phòng ngự cho Lãnh Nguyệt.
Kết quả lúc này, bọn họ nhìn thấy một dải ánh sáng trắng xuất hiện quanh người Lãnh Nguyệt, dải ánh sáng này giống như một lớp màng bọc thực phẩm bao phủ kín cả người Lãnh Nguyệt.
Thoạt nhìn thì Lãnh Nguyệt cũng không có biểu hiện nào cho thấy anh ta không thoải mái, trái lại còn phất phất tay, đi về phía trước hai bước, trong lúc anh ta hành động, dải ánh sáng bao bọc trên người anh ta chưa từng gây ra chút trói buộc hay gây cản trở.
"Cảm giác thế nào Lãnh Thần?"
"Không hề có cảm giác gì." Lãnh Nguyệt lắc đầu.
"Có muốn tôi thử hiệu quả một lần hay không?"
Lưu Ngôn Mẫn thấy Hạ Thiên Kỳ còn có chút hoài nghi, lập tức đứng dậy xung phong.
"Nếu như Nguyệt Nguyệt nói cho phép, tôi cũng không phủ nhận đó là một đề nghị không tồi chút nào."
Tất nhiên, Lãnh Nguyệt đã nghe được đoạn đối thoại của Lưu Ngôn Mẫn và Hạ Thiên Kỳ, và có lẽ anh ta cũng rất hiếu kỳ với vấn đề này, nên lúc này mới gật đầu đồng ý với đề nghị của Lưu Ngôn Mẫn.
"Trời ạ, Lãnh Thần vậy mà lại đồng ý, Mẫn Mẫn anh vẫn còn lo lắng cái gì sao, khẩn trương đi qua đánh... À không, khẩn trương thử xem, đừng dùng quá sức đấy."
Hạ Thiên Kỳ nói xong, lại bắt đầu nở nụ cười xấu xa.
Lưu Ngôn Mẫn nhìn Hạ Thiên Kỳ làm một động tác tay ra hiệu đã hiểu rõ, sau đó bước nhanh đến phía đối diện Lãnh Nguyệt, sau đó nói một câu tràn ngập ý tứ bất hảo:
"Nguyệt Nguyệt, tôi cũng thật sự bắt đầu làm đây."
"Quỷ hóa rồi sau đó ra tay."
"Hả?"
"Quỷ hóa cánh tay rồi đánh thẳng đến đây."
"Thôi đi, ngộ nhỡ lớp màng bọc này không có tác dụng, lại miễn cưỡng chịu một đấm, anh sẽ phải vào bệnh viện nằm nữa."
“Quỷ hóa.” Thái độ của Lãnh Nguyệt rất cương quyết, có vẻ cũng không muốn nhiều lời vô dụng với Lưu Ngôn Mẫn thêm nữa.
"Được rồi Nguyệt Nguyệt, anh đã đưa ra yêu cầu quá trớn như thế này, tôi đây cũng chỉ biết không khách khí thôi."
Lời còn chưa dứt, Lưu Ngôn Mẫn lập tức quỷ hóa cánh tay, sau đó bay đến đánh thẳng về phía Lãnh Nguyệt, Lãnh Nguyệt lại vung một tay theo bản năng chuẩn bị đỡ đòn, chỉ có điều, ngay khi nắm đấm của Lưu Ngôn Mẫn sắp giáng xuống trên người anh ta, thì lớp lớp ánh sáng trắng bao bọc trên người Lãnh Nguyệt đột ngột mở tung ra, cùng lúc đó, Lưu Ngôn Mẫn cũng thu tay lại.
“Cảm giác giống như đánh vào một cánh cửa sắt vậy, Đông Thiên Kỵ, suy đoán của anh đúng rồi!”
Lưu Ngôn Mẫn thấy khả năng phụ ma của Triệu Tĩnh Thù có tác dụng, lập tức quay đầu lại nhìn Hạ Thiên Kỳ đang chăm chú quan sát bọn họ la lên.
"A, xem như là vậy đi."
Mặc dù phụ ma của Triệu Tĩnh Thù tác dụng hiệu quả với Lãnh Nguyệt, nhưng với hắn mà nói thì lại là kiểu thí đi không thể dùng được, chuyện này cũng khiến cho hắn vô cùng nghi ngờ.
Sau đó hắn lại đề nghị Triệu Tĩnh Thù thử phụ ma sức phòng ngự cho Lưu Ngôn Mẫn, kết quả thành ra cũng giống như hắn trước đó, Lưu Ngôn Mẫn cũng đau nhức kêu gào vùng vẫy, xem chừng giống như đã bị tấn công.
Thấy thế, Triệu Tĩnh Thù và Lãnh Nguyệt vội vàng chạy đến đỡ Lưu Ngôn Mẫn bị ngã xuống đất, nhưng cũng may Lưu Ngôn Mẫn chỉ bị đau một chút mà thôi, thật ra chưa từng bị thương.
“Mẹ kiếp, Đông Thiên Kỵ, cuối cùng là chuyện quái gì đang diễn ra vậy hả? Chẳng lẽ khả năng phụ ma của Tĩnh Tĩnh có thành công hay không cũng phải xem khuôn mặt có đáng giá hay không sao? Tướng tá đẹp trai thì sẽ thất bại, chỉ có người xấu xí mới thành công?”
"Chắc chắn có liên quan, dáng vẻ xấu xí thì dễ thành công hơn."
Nghe vậy, Hạ Thiên Kỳ gật đầu dành một sự tán thành với quan điểm của Lưu Ngôn Mẫn trước, sau đó nghiêm túc nói:
"Chỉ có điều nguyên nhân quan trọng hơn là vấn đề về thể chất.
Cả hai người chúng ta đều là thể chất quỷ vật, sau khi quỷ hóa thì lại tương đương với hai con quỷ vật, đó là lý do mà phụ ma của Tĩnh Thù thất bại với chúng ta.
Chỉ có điều ít nhất cũng có thể chứng minh, phương pháp này chính xác."
Mặc dù hắn và Lưu Ngôn Mẫn không có cách nào để được phụ ma, nhưng không thể không nói rằng, hắn đã tìm được một mục tiêu mới.
Một người có thể thật sự vạch ra hướng đi cho cả một tập thể - hợp tác.
Nếu như sau này Triệu Tĩnh Thù chuyên tâm nâng cao khả năng phụ ma, và tự mình lui về vị trí một thành viên hỗ trợ, như vậy thì sức mạnh của Lãnh Nguyệt chắc chắn sẽ càng trở nên mạnh hơn nữa.
Ngoài ra, tiểu đội bốn người bọn họ lúc này cũng không có khả năng lúc nào cũng là bốn người, dù sao nếu muốn đạt được số lượng phần trăm trích ra của tập thể nhiều hơn, thì điều kiện tiên quyết, chính là đội ngũ phải có nhiều thành viên hơn nữa.
Đương nhiên, không phải người nào cũng có thể tham gia với bọn họ, chỉ có người phù hợp mới có thể được bọn họ thu hút vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]